Chương 10: Cách làm măng chua

238 26 5
                                    

Suy nghĩ lơ đãng của Tôn Y Hàm được thể hiện trong một số câu hỏi kỳ lạ ví dụ:
"Nếu em tìm thấy một con ma, em có đoạt giải Nobel không?"
Trương Nam trả lời: "Vâng, Nobel sẽ trao giải cho em".

Tôn Y Hàm hỏi: "Tại sao cây bạch quả được gọi là cây bạch quả"
Trương Nam nói với cô ấy: "Vì loại cây này ở vùng Đông Bắc rất hiểu ý người".

Cuối cùng, Tôn Y Hàm hỏi: "Điều gì sẽ xảy ra nếu em thực sự gây ra tổn thương vật lý cho Hứa Khải".
Trương Nam nói: "Không có gì cả, chỉ là có sự thay đổi người trong "Song Kính 2", còn buổi diễn ở Lễ hội mùa xuân Triều Dương , không chắc liệu Tôn Y Hàm có thể tham gia được hay không....".

Trương Nam nhớ lại câu cuối mà Tôn Y Hàm hỏi, khi thấy cô ấy đang hung hăng tiến về phía mình và Hứa Khải. Những màn vật lộn và các thế võ lóe lên trong đầu cô. Cô né xa Hứa Khải và tiến hai bước về phía Tôn Y Hàm, cô thấy nhẹ nhõm sau khi giữ được tay cô ấy.

Nhưng Tôn Y Hàm đưa tay còn lại ra, Trương Nam kinh hãi nhìn cô ấy, sợ rằng cô ấy sẽ biến thành Wolverine. Nhưng không ngờ Tôn Y Hàm lại lịch sự nói: "Xin chào tiền bối, tôi là Tôn Y Hàm."  "Thật khách sáo, không dám không dám" Hứa Khải ân cần nhìn đàn em trước mặt, "Trước đây tôi đã xem vài bộ phim mà anh đóng, tiền bối là một vận động viên giải nghệ nhưng lại đóng phim rất tốt.", Hứa Khải bối rối khi nghe nó. Trương Nam vội nói rằng cô ấy vừa nhìn thấy ma, nên còn bị sốc, sau đó nhỏ giọng nhắc nhở "Đó là Trịnh Khải, còn anh ta là Hứa Khải." Vương Ngọc Văn ngồi gần đó đang xem vở kịch của họ, cuối cùng cũng bật cười.

Tôn Y Hàm ngượng ngùng cười, nhìn chằm chằm Trương Nam và nhỏ giọng hỏi: "Làm sao chị biết là không phải?", Trương Nam nghĩ măng đã bị ngâm giấm, nên mỉm cười, ôm Tôn Y Hàm và đẩy cô ấy về sau hai bước, nói với âm lượng bình thường: "Đừng đi quá xa", sau đó dùng âm lượng chỉ có Tôn Y Hàm có thể nghe thấy: "Đừng gây rắc rối.", Tôn Y Hàm kiềm chế khóe miệng hơi nhếch lên, bĩu môi nhìn cô.

Hứa Khải theo dõi họ và nói: "Không sao, đừng quá đề phòng. Mọi người đều là bạn bè. Tôi đã từng gặp Trương Nam." Khi nói về người quen cũ, anh ta cười đầy ý vị. Tôn Y Hàm chưa kịp tấn công, Trương Nam đã quay lại: "Không cần thiết. Chúng tôi có quen với thầy Trịnh Khải à?"

Vương Ngọc Văn sợ rằng hai người họ  quá mê mải, vì vậy cô kéo Tôn Y Hàm về chỗ ngồi, để họ tiếp tục diễn. Vương Ngọc Văn uống ngụm nước, rồi nói với Tôn Y Hàm đang cau mày: "Không thể tránh được, đây là cảnh về khoảng thời gian còn yêu nhau của hai người họ." 
"Không có gì, các diễn viên vẫn rất bình thường " Tôn Y Hàm cứng ngắc nói.
"Được rồi, cứ ngồi đây xem đi, đừng chua ngoa với tôi..." Vương Ngọc Văn vẫn cho rằng cô ấy đang giả vờ. Hồi đó, cô ấy ghen khi phát hiện cô và Trương Nam mang đôi dép cặp. Kể từ đó, Trương Nam không bao giờ đi đôi dép đó nữa. Tôn Y Hàm là một hũ giấm Đông Á nguyên chất.

Tuy cảnh quay giữa Trương Nam và Hứa Khải không dài nhưng họ đã thể hiện được trọn vẹn sự ngọt ngào của tình yêu. Trên thực tế, Trương Nam chưa bao giờ cảm thấy lo lắng đến như vậy khi quay cảnh nghịch nước, còn Hứa Khải không cảm thấy gì ngoài cảm giác ớn lạnh sau gáy, khi quay đầu lại, anh chỉ thấy Tôn Y Hàm và Vương Ngọc Văn đang chơi điện thoại ở phía xa.

[Fanfic/Trans Nam Đắc Y Kiến] Giả yêu đương với bạn diễn là trải nghiệm gì?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ