Chương 52 : Bất ngờ

164 9 0
                                    

Màn che của phòng ngủ che ánh sáng không được tốt lắm. Ánh sáng mặt trời ngày hè xuyên qua tấm màn chiếu vào phòng, Jisoo liền thức giấc.

Thân thể ấm áp ở phía sau dính sát vào lưng cô, một cánh tay cường tráng đặt trên eo cô, gắt gao ôm chặt cô vào lòng. Cằm cậu đặt trên đỉnh đầu cô, hơi thở đều đều phả trên tóc. Đôi chân dài của cậu cũng kiêu ngạo đặt trên đùi cô, nhìn giống như một cái bánh quai chèo. Bởi vì là giường đơn dành cho một người, với tư thế quá mức chặt chẽ như vậy của hai người, dường như không có một kẻ hở.

Mặt cô ửng đỏ, tư thế này..... Cậu không cảm thấy khó chịu sao?

Sau khi tỉnh giấc đã không thể ngủ được nữa, Kim Jisoo lẳng lặng nằm trong chốc lát, hơi thở của người nằm phía sau sâu mà đều, nhất thời cô có chút không thích ứng với cảnh tượng bây giờ của bọn họ.

Cô cẩn thận lấy cánh tay như gông xiềng đặt trên eo mình xuống, muốn xem đồng hồ. Nhìn đến bàn tay mình trong nháy mắt ký ức đêm qua ùn ùn kéo về như bão tuyết. Cô nhíu mày nhìn chằm chằm lòng bàn tay mình đến phát ngốc, dường như còn có thể cảm nhận được sự dính nhớp kia....

Cô không biết đêm qua bản thân mình đã trúng thứ bùa mê gì, mà bị câu " Sẽ nhanh thôi" lừa gạt, lại giúp cậu làm loại chuyện này.

Kết quả tay cô vẫn không làm cậu thoải mái, sau khi chịu không nổi nữa, cậu lại nắm tay cô chỉ dẫn, một bàn tay còn lại sờ loạn nơi khác.

Đến cuối cùng sắc mặt cậu ửng đỏ, hơi thở dồn dập ra sức hôn cô, một bàn tay luồn vào áo cô xoa nắn, một tay khác lại không ngừng vuốt ve thân thể cô.

Nghĩ đến sự việc đêm qua, lỗ tai Jisoo lại bắt đầu nóng lên, cô thực sự không có biện pháp nào quên đi được cảnh tượng tối qua chúng đã ăn sâu vào trong tâm trí cô.

Thật là, thật là đáng sợ.....

Kim Jisoo cầm điện thoại lên, thấy thời gian vẫn còn sớm, nhưng lại không muốn nằm ngây ngốc trên giường. Chầm chậm di chuyển, cô nhẹ nhàng nắm cánh tay cậu dời đi, muốn lẳng lặng rời đi, giống như buổi sáng ngày hôm đó.

Cô vừa mới cử động, đột nhiên cánh tay trên eo mình lại siết chặt, hung hăng ghì chặt cô ra sau.

" Lại muốn bỏ trốn, à?" Cậu vén tóc cô lên, hôn lên cái ót cô.

Bị hôn như vậy, Kim Jisoo vẫn có thể cảm nhận được nơi nào đó của cậu đang trỗi dậy, tuy biết rằng đây là phản ứng bình thường của đàn ông lúc thức dậy, nhưng cô vẫn đỏ mặt, nhỏ giọng nói, " Muốn rời giường đó."

" Mấy giờ rồi?" Giọng nói lười biếng mang theo chút khàn khàn của cậu vang lên.

" Sắp 7 giờ." Jisoo trả lời, " Em ngủ tiếp đi. Chị dậy trước đây."

Chuyến bay của Jeon Jungkook là vào buổi trưa, cho nên có thể ngủ nướng, nhưng cô thì không được.

Cậu " Ừ" một tiếng, " Vậy em cũng dậy luôn." Cậu cúi đầu hôn cô, " Để làm bữa sáng cho Soo soo nhà em."

Kiều Trăn vừa định nói không cần, cô sẽ xuống lầu mua bữa sáng.

Ai ngờ lại nghe thấy cậu cười nhẹ một tiếng, " Tối qua đã quá vất vả cho bảo bối nhà chúng ta, phải đền bù một chút."

( Hoàn chính văn)Dục vọng cố chấp của anh (Chuyển ver)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ