Nếu ai đó có hỏi Seokmin rằng, ngày hạnh phúc nhất của cậu là gì, thì cậu sẽ chẳng ngần ngại mà trả lời ngay tức khắc, rằng cái ngày anh Jisoo chấp nhận lời yêu cậu, là ngày cậu cảm thấy cuộc sống này dường như đẹp đẽ vô ngần.
Và nếu như có ai đó cũng hỏi Jisoo câu tương tự, thì anh cũng chẳng đắn đo nói rằng khi anh biết Seokmin cũng yêu anh là thời khắc anh thấy hạnh phúc nhất trần đời đâu.
Hai con người, những tưởng là hai đường thẳng song song, gặp nhau, và yêu nhau.
Tự hỏi thế gian này vận hành thế nào, để đôi mình có thể tay trong tay như bây giờ?
✧.*
Seokmin là một nhân viên văn phòng. Tốt nghiệp Đại học với tấm bằng giỏi, cậu cũng có cho mình được một công việc tốt, với mức lương khá ổn. Có thể nói, ở tuổi hai mươi tư này, cậu đã có cuộc sống ổn định hơn một vài đứa bạn cùng khoá.
Nhưng hỏi cuộc sống này với cậu có vui không?
Cậu sẽ trả lời là không. Hoàn toàn không.
Seokmin chán ngấy việc ngày ngày luân phiên một trình tự nhất định. Sáng dậy ăn vội vài lát bánh mì, khoác lên mình bộ vest rồi chạy vội tới công ty, ngồi trước màn hình máy tính suốt chín, mười tiếng liền, cho đến tận bảy, tám giờ tối mới được trở về nhà.
Một cuộc sống vô vị, nhạt nhẽo.
Nhưng, tất cả đã thay đổi từ cái ngày cậu vô tình phát hiện ra ở trong con hẻm gần nhà mình có một cửa hàng bánh nho nhỏ, với anh chủ cười xinh như hoa, với những ổ bánh mì thơm phức mùi bơ sữa.
✧.*
Vẫn như mọi ngày, cậu trở về nhà sau một ngày phải chạy tới chạy lui giải quyết đống công việc căng thẳng, mệt mỏi mà sếp giao cho. Chín rưỡi đêm, hàng quán đều đã đóng cả, cậu lại chẳng có thói quen đi chợ, thành ra chẳng biết lấy gì mà bỏ vào bụng. Chợt, cậu vô tình nhìn thấy trong con phố gần nhà có một cửa hàng xinh xắn vẫn còn sáng đèn.
Tuy chỉ là một cửa hàng nhỏ, nhưng Seokmin khá ấn tượng với cách trang trí của chủ quán. Không gian quán mang hơi hướng cổ điển, sự hòa trộn giữa gam màu nâu và be khiến cậu cảm thấy như được sưởi ấm trong đêm đông lạnh buốt này. Phía bên trên là chiếc biển hiệu Shua's bakery được viền xung quanh bằng dây đèn led màu vàng, tỏa ra thứ ánh sáng nhè nhẹ. Lung linh, huyền ảo. Ngay bên cạnh cửa còn được để cái bảng gỗ đen ghi menu của quán trông đến là xinh mắt.
Nhưng điều khiến cậu thích thú hơn cả là hương thơm của bánh. Seokmin thề, đây là lần đầu tiên cậu thấy những chiếc bánh lại có thứ hương thơm quyến rũ như vậy. Seokmin không phải người hảo ngọt, nhưng cái mùi bơ, mùi sữa quyện vào nhau, lan tỏa trong không gian, bừng lên tất thảy các giác quan của cậu, khiến lòng cậu bỗng thấy yên bình vô ngần.
Seokmin còn tự hỏi, không biết mình có bị say mùi bơ không nhỉ?"Chủ tiệm ơi, không biết còn chiếc bánh nào không nhỉ? Cho tôi lấy với ạ."
Seokmin khẽ cất tiếng gọi hỏi. Quả thực, bước vào trong nhìn kĩ, cậu lại càng khó có thể cưỡng lại được. Những ổ bánh mì màu vàng óng, mấy chiếc cupcake nhiều màu sắc được điểm thêm hạt cốm li ti ở trên trông đến là yêu, hay như chiếc bánh việt quất màu tím lịm được cất giữa tủ, tất cả đều vô cùng ngon mắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
seoksoo | the sweetest cake.
FanfictionPairing: Lee Seokmin x Hong Jisoo. "Bánh nào ngọt ngào nhất vậy anh ơi?" "Chuyện tình đôi ta." ⓒ 𝐭𝐢𝐧𝐲𝐠𝐫𝐚𝐩𝐩𝐢𝐞.