25.

373 40 2
                                    

"đúng là phiền! đi ra ngoài ăn không phải là xong rồi à? cần gì mà phải mua lắm đồ thế? rồi chất ở đâu?"

"mang về chất đầy tủ lạnh nhà em chứ đâu?"

"không đủ chỗ"

"việc này cứ giao cho anh, em không cần lo. em dẫn đường đi. nhanh lên anh mỏi tay rồi này"

"đồ thần kinh! mỏi thì đưa đây, tôi cầm"

"không sao, anh vẫn cầm được."

"..."

"gia nguyên nè, sau này anh đến nấu ăn cho em nha?"

"anh cũng biết nấu ăn à?"

"anh không biết. nhưng anh có thể học. anh học nhanh lắm"

"rồi anh lấy tôi ra làm chuột bạch hả? làm ơn đi tôi mới ra viện đó, không có nhu cầu vào đó lại đâu"

"tay nghề anh cũng đâu đến nỗi nào..."

"lẩm bẩm cái gì đó? nhanh cái chân lên!"

"gia nguyên cứ mắng anh hoài"

"...không có mắng anh mà"

----------

"vào đi!"

"..."

"nhà tôi nhỏ lắm, cũng bừa bộn nữa. anh đừng có chê"

"anh không chê, không chê đâu"

"đặt đồ qua kia đi. tôi đi tắm đã, sau đó làm cơm cho anh"

"em biết nấu ăn?"

"ở một mình không biết nấu ăn thì cạp đất mà ăn à?"

"...lại quát anh"

"..."

"anh ngồi đó đi, đợi tôi một chút. tôi tắm lẹ lắm"

"ừm, anh biết rồi."

----------

"ế? anh dọn à?"

"không anh chứ ai. gia nguyên để đồ bừa bộn quá, nên anh dọn lại giúp em. vẫn chưa hút được bụi bặm dưới ghế, tủ đồ nhưng cơ bản cũng sạch rồi, đồ dơ anh bỏ vào máy rồi, đang giặt đấy. à nguyên liệu ban nãy mua về anh cũng đã sắp xếp vào tủ lạnh cho gia nguyên cả rồi."

"..."

<lại là cái cảm giác này>

"tủ lạnh nhà em sao lại trống trơn vậy hả? chỉ có mấy chai nước lạnh. còn trong tủ bếp thì chất đầy mì gói. như vậy không tốt đâu gia nguyên."

yzl | through the nightNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ