06

839 101 3
                                    

"Nhưng anh năm nay 28 tuổi rồi Jaehyun à" Thanh âm nhẹ nhàng của Kim Doyoung đột nhiên khiến bầu không khí trở nên nghiêm trọng "Cũng là cái tuổi nên đi hẹn hò và kết hôn rồi."






Nhà hàng bán cơm chân giò thực sự rất xa nhà Kim Doyoung, còn anh thì lại quá đói để chọn chế độ ship bình thường, thành thử giá ship đã cao gấp đôi rồi. Hai người ngồi xuống bàn cùng ăn cơm, Kim Doyoung không quên đá chân Jung Jaehyun, ý là muốn cậu trả phí cho bữa ăn đắt đỏ này.

"Được rồi được rồi, về sau mỗi bữa ăn của anh đều sẽ do em trả hết." Đại minh tinh Jung Jaehyun không hề ngại hình tượng mà vùi đầu gặm chân giò, vừa cười vui vẻ vừa đáp trả Kim Doyoung.

Kim Doyoung ngẩn người, cúi đầu gẩy hột cơm, trầm mặc vài giây rồi mới lặng lẽ nói "Hầu hết thời gian của anh đều sẽ là ăn cơm trên máy bay, làm gì có cơ hội ăn cơm em mua cho."

Bọn họ đều ăn ý tạm thời không nhắc đến vấn đề vừa phát sinh lúc nãy nữa, Jung Jaehyun đột nhiên nhắc tới bạn học cũ thời đại học của mình, nghe nói rằng cậu ta từ bỏ nghề giáo viên để làm một ca sĩ thời vụ ở một quán bar. Cậu còn nhắc tới cả người bạn cùng phòng cũ cũng theo học ngành nhạc được 4 năm rồi lại bị ép quay về tiếp quản công ty gia đình.

"Làm phú nhị đại đúng là thích thật ha, đột nhiên đùng một cái có cả công ty lớn trong tay" Cậu thầm cảm thán.

Kim Doyoung nghe thấy thế liền cảm khái cười cười, khó mà nhịn được suy nghĩ vừa lướt qua trong đầu liền buột miệng nói "Anh Youngho cũng là giám đốc công ty lớn đấy, nghe bảo cũng là công ty kế thừa của gia đình."

Jung Jaehyun vừa nãy còn đang cười nói vui vẻ, nghe tới một lời này liền thu lại nụ cười, trầm mặc im lặng gặm chân giò, rồi xong lại bực tức quăng cục xương sang một bên.

"Vậy mới nói, lý do thực sự anh đi hẹn hò là gì cơ chứ?" Jung Jaehyun tựa người ra ghế sau lưng, ánh mắt chăm chú nhìn Kim Doyoung vẫn đang im lặng ăn cơm.

Kim Doyoung từ nhỏ đã có thói quen ăn uống chậm rãi, từng ngụm từng ngụm một mà ăn, hai má phồng lên trông cực kì giống thỏ. Thói quen này đến lúc trưởng thành rồi vẫn không hề thay đổi, Jung Jaehyun nhìn Kim Doyoung ngồi ăn trước mặt mình vẫn đáng yêu như ngày nào, như một chú thỏ con ngoan ngoãn ngồi ăn trước mặt chủ nhân vậy.

"Jaehyun à, năm nay anh đã 28 tuổi rồi." Chú thỏ nhỏ nhai xong cơm chân giò, ngẩng đầu dùng đôi mắt to tròn đầy vẻ bình tĩnh nhìn cậu nói "Chính xác là đã đến tuổi kết hôn rồi, anh trai anh cũng muốn giúp, mẹ anh cũng thúc giục anh nhiều lắm rồi."

"Nếu em muốn nói về mơ ước thì chúng ta cũng hoàn thiện được phân nửa rồi mà. Mấy năm nay anh đều ở máy bay trên trời, Đông Tây Nam Bắc trong nước ngoài nước đều đã đi qua, không đến mức toàn thế giới thì cũng là một nửa Trái Đất rồi."

"Anh cũng đã nghe những bài hát của em rồi." Kim Doyoung nhìn Jung Jaehyun, chậm rãi nở nụ cười vừa ôn nhu vừa lưu luyến, còn có một chút cô đơn mà Jung Jaehyun không thể hiểu được "Lúc cất cánh, lúc hạ cánh, lúc ở khách sạn nước ngoài, anh đều sẽ nghe bài hát của em."

[JaeDo] Tận Hưởng Cô ĐơnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ