Seo Youngho và Kim Doyoung đã hẹn hò khá nhiều lần, nhưng lần tiếp xúc thân mật nhất chỉ kết thúc bằng nụ hôn phớt lướt qua trên môi. Chàng tiếp viên hàng không dáng người cao thẳng, khí chất thanh cao dường như mọi thời khắc đều cố gắng duy trì bộ mặt lạnh lùng nho nhã lịch sự với anh, như thế nào vô tình lại để lộ vẻ mềm mại đáng yêu ẩn sâu bên trong.
Thú thật Seo Youngho khá là bất ngờ trước cuộc gọi vào rạng sáng như thế này của Kim Doyoung, ngữ khí có chút hờn dỗi của anh giống như mật ong ngọt ngào rót vào tai Seo Youngho khiến toàn bộ xương cốt từ trong ra ngoài của hắn như mềm nhũn theo anh. Hắn lâng lâng đi thay quần áo rồi nhanh chóng xuống bãi đỗ xe, gió lạnh ập tới ùa vào bên trong xe khiến hắn thanh tỉnh vài phần.
Lúc nãy mở đầu cuộc gọi điện, Kim Doyoung gọi hắn một tiếng "hyung"........ Này quả thật là một kiểu xưng hô hoàn toàn lạ lẫm đối với Seo Youngho.
Trong lần gặp đầu tiên, Kim Doyoung gọi hắn là "ngài Seo" vô cùng cung kính, quen biết nhau được một thời gian thì đổi thành "anh Youngho". Nhưng một tiếng "hyung" mang theo tín nhiệm cùng ý vị nũng nịu như kia là chưa từng có.
Seo Youngho trong cơn gió lạnh sáng sớm dần bình tĩnh lại, trái tim đầy hưng phấn lúc nãy cũng đã tiêu bớt. Hắn biết Kim Doyoung có một người anh ruột, thỏ con này có lẽ chỉ đơn giản là đang bối rối muốn gọi điện cho ai đó cầu cứu, kết quả lại bấm nhầm số, trời xui đất khiến thế nào lại gọi cho hắn ha.
Bốn bỏ năm lên (*) cũng là một loại duyên phận, huống chi thanh âm từ đầu dây bên kia lộ rõ sự buồn ngủ và mệt mỏi, hẳn là đối phương đang rất khổ sở bất lực cùng yếu ớt. Seo Youngho giống như bị ai đó nhéo đến phát đau, vội vàng đạp ga phóng xe nhanh hơn.
(*) Quy tắc làm tròn số, nghĩa bóng là kiểu biết nhân nhượng, biết chớp lấy thời cơ.
Trên thực tế, tình trạng của Kim Doyoung không đến nỗi tệ như hắn tưởng tượng. Thời điểm Seo Youngho tới sân bay, chàng trai ấy vẫn còn mặc đồng phục tiếp viên hàng không nghiêm chỉnh, ngồi trên ghế gật gà gật gù, đầu hơi giật giật nhưng tay vẫn nắm chặt lấy vali ở một bên. Đôi mắt nặng trĩu vì buồn ngủ nhưng đôi tai vẫn cảm giác được có tiếng người đi tới gần mình, khiến anh cảnh giác mà vội vàng ngẩng đầu dậy trừng mắt nhìn, giả bộ bày ra bộ dạng tỉnh táo.
"Doyoung à, là anh đây." Seo Youngho vươn tay cầm lấy cánh tay anh, đem người nửa ôm nửa nâng kéo dậy "Là anh, Seo Youngho."
"Anh Youngho?" Kim Doyoung sợ hãi nửa tỉnh nửa mê, đôi mắt thỏ mở to hết cỡ, nhưng trong người không còn chút sức lực nào đành phải nhẹ nhàng dựa vào người Seo Youngho "Sao anh lại ở đây?"
"Đồ ngốc, là chính em gọi anh tới kia mà." Seo Youngho bất đắc dĩ bật cười, thanh âm mang đầy sự sủng nịnh "Anh không thể đỗ xe ở bên ngoài quá lâu, chúng ta trước tiên đi ra được không?"
Người kia đang nửa mê nửa tỉnh chưa kịp lên tiếng phản đối đã bị Seo Youngho dẫn đi, tay nắm chặt lấy vali như sợ ai giật mất. Đứng tại chỗ trong khoảng thời gian quá dài khiến hai chân Kim Doyoung như bị tê liệt, ban nãy còn ngồi ngủ một giấc khiến chúng mỏi đến mức mất luôn cảm giác. Chỉ có điều Omega kia vô cùng hiếu thắng, nghiến răng nghiến lợi không chịu nói ra, nhất quyết chịu đựng mà tiến về phía trước, cuối cùng vừa bước xuống mấy bậc cầu thang liền vấp phải bánh xe của vali, cả thân mình cứ thế đổ ào về một phía.
BẠN ĐANG ĐỌC
[JaeDo] Tận Hưởng Cô Đơn
Hayran KurguTác giả: Ruby Editor: Bánh Pairing: Jaehyun x Doyoung (có một chút JohnDo) Ca sĩ nổi tiếng Jung x Tiếp viên hàng không Kim Thế giới ABO, hôn nhân nam nam là hợp pháp Truyện edit ĐÃ ĐƯỢC TÁC GIẢ ĐỒNG Ý Vui lòng không chuyển ver/repost khi chưa có sự...