Chương 12

941 82 6
                                    

Hai người bởi vì chênh lệch thời gian, trên phi cơ lại ngủ một giấc. Cũng tỉnh tương đối sớm. Thời điểm hai người ra khỏi phòng, nhìn thấy nhau đều vô hình sửng sốt một chút.

Tiêu Chiến mặc áo choàng dài màu xám tro, bên trong là một áo lông màu đen cao cổ, phía dưới là quần jean màu đậm, lại thêm một đôi giày đinh màu đen, trên cổ là khăn quàng lông dê màu đen.

Mà Vương Nhất Bác chính là áo lông màu trắng cao cổ, quần dài màu đen, áo choàng dài màu nâu nhạt, cộng thêm giày cổ thấp, trên cổ khăn quàng là màu cà phê. Bất đồng duy nhất là trên đầu Vương Nhất Bác còn mang theo mũ len.

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, Vương Nhất Bác có chút lúng túng kéo kéo cái mũ của mình, "Nếu không, em đi đổi."

Ở trong lòng Vương Nhất Bác, mặc dù hai người kết hôn, nhưng dù sao cũng là giả. Mặc trang phục tình nhân tựa như cũng không biết Tiêu Chiến sẽ nghĩ như thế nào, có chút lúng túng.

Vương Nhất Bác vừa định xoay người, Tiêu Chiến liền kéo lại cổ tay cậu, "Rất đẹp mắt a, đổi cái gì. Đi."

Không để Vương Nhất Bác suy nghĩ nhiều, Tiêu Chiến đã kéo cậu ra khỏi nhà. Mặc dù ở nước ngoài, nhưng mấy năm này người trong nước du lịch rất nhiều. Vì để tránh phiền toái không cần thiết, Vương Nhất Bác vẫn là mang theo khẩu trang.

Tiêu Chiến cũng không nghĩ tới, chuyến này trở lại còn có thể gặp phải người quen. Thời điểm anh mang Vương Nhất Bác đi dạo sân trường, người nọ sống sờ sờ vọt tới trước mặt anh, dọa hai người giật mình.

"Hi, Sean! Tôi còn tưởng rằng nhìn lầm, thật sự là cậu."

"Martin! Hoa Thế Kiệt. Cậu lưu cấp mấy năm, còn không có tốt nghiệp sao?"

"Đi chết đi, Tiêu Chiến . Tôi bây giờ là thầy cho du học sinh người Hoa được chứ? !"

Trước mặt câu nói kia dĩ nhiên là Tiêu Chiến đùa giỡn, chỉ bất quá anh cũng không nghĩ tới Hoa Thế Kiệt sẽ lưu lại. Lúc ấy bọn họ mấy cái du học sinh, cơ bản đều là gia thế không tệ đi ra học bổ túc.

Tiêu Chiến là tốt nghiệp đại học tới học nghiên cứu sinh, còn có mấy cái khác đều là trực tiếp đến học đại học. Người trong cái vòng này, phần lớn là muốn về tiếp quản công ty gia tộc. Cho dù ở lại New York, cũng cơ bản sẽ đi phố Wall tìm việc làm.

Cho nên Hoa Thế Kiệt ở lại trường học, cũng rất là bất ngờ.

Hoa Thế Kiệt chú ý tới sau lưng Tiêu Chiến còn có người, lễ phép gật đầu, vừa nhìn về phía Tiêu Chiến , "Vị này là?"

Vương Nhất Bác từ sau khi Thế Kiệt xuất hiện, liền lui một bước đứng ở sau lưng Tiêu Chiến, đại khái nhạy cảm nghề nghiệp, lại nhìn Hoa Thế Kiệt là người Trung Quốc, sợ bị nhận ra, bản năng đi sau lưng Tiêu Chiến né tránh.

Tiêu Chiến cũng biết Vương Nhất Bác sợ người lạ, cộng thêm nghề nghiệp, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, "Đây là em trai tôi."

Hoa Thế Kiệt không suy nghĩ nhiều, vỗ cánh tay Tiêu Chiến một cái, "Đi, thời gian vừa vặn, mời các cậu ăn cơm trưa. Chúng ta mấy năm không gặp, ôn chuyện một chút."

[ZSWW] [Edit]- Theo đuổi vì sao (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ