Chương 8

977 81 0
                                    

Trang bìa《Venus》 dịp giáng sinh là hai người. Hợp tác cùng Vương Nhất Bác là một tiểu hoa quốc dân độ khá cao Bạch Lộ Phi. Hai người bề ngoài rất hợp, đều là cao gầy lại trắng.

Mặc dù ban đầu Tiêu Chiến cũng biết đối tượng hợp tác lần này là một nữ nhân da trắng dung mạo xinh đẹp. Chỉ bất quá khi thợ trang điểm làm xong trang điểm, hai người thay xong quần áo đứng chung một chỗ, Tiêu Chiến mới bắt đầu có chút hối hận cho Vương Nhất Bác tiếp loại công việc này.

Nhưng mà toàn bộ quá trình, Vương Nhất Bác vô cùng chuyên nghiệp đem tiểu tình lữ ánh mắt cùng ngọt ngào biểu diễn tinh tế.

"Tới, tiểu tình lữ nhìn đối phương, đầu đến gần một chút."

" Đúng, Nhất Bác tay thả vào ngang hông Phi Phi, thân mật một chút. Tốt."

"Ánh mắt có thể cưng chiều hơn không."

" Phi Phi đứng ở sau lưng Nhất Bác, từ phía sau ôm lấy Nhất Bác . Đúng. như vậy, rất tốt."

Lời nhiếp ảnh gia chăm sóc dạy bảo, Tiêu Chiến đều nghe vào tai, cả ngày như ngồi bàn chông.

Chụp kết thúc đã chạng vạng tối, Vương Nhất Bác còn ở ngay trước mặt Tiêu Chiến, cùng Bạch Lộ Phi trao đổi thông tin. Mặc dù chỉ bất quá là đồng nghiệp hợp tác lẫn nhau lưu lại phương thức liên lạc, ở vòng giải trí có nhiều thêm một người bạn cũng không phải chuyện xấu. Nhưng ở trong mắt Tiêu Chiến, chính là giấm chua.

Vương Nhất Bác không phát hiện Tiêu Chiến khác thường, tự nhiên đem áo khoác của mình đưa tới trong tay Tiêu Chiến, "Chiến ca, em đi tháo trang sức cùng thay quần áo, anh nghỉ ngơi chờ em một hồi." Nói xong cũng không đợi Tiêu Chiến phản ứng, trực tiếp xoay người đi.

Tiêu Chiến mặt bình tĩnh giống như một tờ giấy trắng, trong lòng nhưng đang mặc niệm, đứa trẻ nhỏ, không hiểu chuyện. Từ từ, từ từ đi. Sau đó một mình nhớ lại chuyện bánh mỳ nhỏ buổi sáng trên xe hơi, tự an ủi.

Cho đến khi bên ngoài truyền tới tranh chấp thanh âm, Tiêu Chiến mới phát hiện Vương Nhất Bác đã rời đi gần nửa giờ. Nghe bên ngoài tiếng vang không đúng, lúc này mới đẩy ra cửa phòng nghỉ. Vừa một bước vào hành lang, chính là Vương Nhất Bác cả người té ngửa về sau vừa vặn ngã vào trong ngực anh.

Vương Nhất Bác thấy có người đỡ cậu, ngẩng đầu mới nhìn thấy là Tiêu Chiến, vội vội vàng vàng nói, "Chiến ca, hắn vừa ở phòng thay quần áo chụp lén em. SD để ở trong túi hắn."

Trong nháy mắt Vương Nhất Bác nói chuyện, Tiêu Chiến chú ý tới vết bầm ở khóe miệng cậu, nhìn chính là vừa bị ăn quả đấm. Sau đó ngẩng đầu hướng hành lang bên kia nhìn, thấy một cái đàn ông, vóc dáng nhỏ nhắn cõng máy chụp hình, trước ngực còn treo một tấm thẻ nhân viên, đang xoay người hướng ngược lại với bọn họ bỏ chạy.

Tiêu Chiến đem Vương Nhất Bác đỡ ở bên tường, chạy đuổi theo.

Tiêu Chiến tay dài chân dài, mấy bước liền đuổi kịp người nọ. Nhanh chóng dùng sức đem cổ áo hắn kéo một cái, đem người quay lại. Sau đó cong đầu gối, một chút đè ở trên bụng người kia. Đàn ông áo đen phản kháng, ăn đau ôm bụng. Tiêu Chiến hai bước đến sau người đó, đem hai tay xoay ngược lại về phía sau, lại lên đầu gối trái trực tiếp đè ở sau lưng. Người kia sau lưng bị đau, cả người ngã nhào về phía trước. Tiêu Chiến tay phải bắt hai tay hắn chắp ở sau lưng. Tay trái đem máy chụp hình trên cổ kéo xuống.

[ZSWW] [Edit]- Theo đuổi vì sao (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ