39

201 24 1
                                    


 Đầu dây bên kia trả lời.

                                                                                                    " .................Tao đã gọi cho mày rất nhiều cuộc, sao mày không nghe.

 Tôi vừa mới giải quyết xong việc gia đình........

 Kisaki sao rồi.........

                                                                                                         .................Chết rồi.

                                                                                                         .................Rốt cuộc mày bắt tao đứng trên này theo dõi nó rồi gọi cho số máy kia làm gì, số đó cũng không thèm trả lời.

                                                                                                         ...............Giờ tao về được chưa.

 Về đi.................."

 Suiki khoác lại áo khoác, cô đi ra khỏi nhà.

 "Tên kia đâu?"

 "Đã bắt và giam lại. Đang đợi lệnh của cô thưa cô Suiki."

 "Đưa ta đến đó."

 Suiki đưa mắt nhìn ra hai bên đường, tuyết đã ngừng rơi. Nhưng vẫn để lại một lớp thảm mỏng trắng xóa trên vạn vật. Chiếc xe dừng lại. Bước xuống xe, Suiki hướng thẳng về phía đằng sau nhà.

 "Ông ngoại có nói gì không?"

 "Ngài Hakusei bảo, tùy theo ý cô, thưa cô."

 "Được."

 Suiki bước xuống hầm, cố gắng bước thật chậm. Cô ghét nơi này, chẳng mấy khi cô xuống đây thế cả. Kẻ từ nãy đến giờ ngồi trong bóng tối đã nhìn thấy Suiki, hắn xông đến. Bị một cước của người đứng bên cạnh cô đạp văng ra. Qua vài lần như vậy, kẻ đó cuối cùng cũng rút kinh nghiệm. Hắn run rẩy tiến đến trước mặt Suiki, quỳ xuống.

 "Cô Suiki, tôi đã làm theo ý cô rồi. Làm ơn hãy tha cho tôi."

 Suiki không để vào mắt sự thành khẩn của người kia. Nói nhỏ gì đó vào tai người bên cạnh. Người ấy phất tay, kẻ đang quỳ kia bị hai người vừa xuống xốc nách, kéo ra ngoài.

 "Cô định xử lý hắn thế nào cô Suiki?"

 "Áp lực từ việc nợ nần chồng chất, cộng thêm việc sợ hãi khi lỡ gây tai nạn. Yougeki Kanteki đã tự sát tại phòng trọ vào năm giờ sáng ngày hôm nay."

 "Đã hiểu, thế còn Shiba Taiju và Sano Ema?"

 "Shiba Taiju không biết gì về chuyện này, để anh ta sống đi. Ta cũng không còn cần Sano Ema phải chết nữa, cứ để yên cho cô ấy ở trong bệnh viện. Bảo bác sĩ không cần phải động tay động chân gì vào máy móc của cô ấy nữa."

 Suiki lại lần nữa lên xe, nếu ngày mai Midori thức dậy mà không thấy cô, chắc chắn chị ấy sẽ rất hoảng loạn. Suiki một lần nữa tổng kết lại việc ngày hôm nay.

[ĐN Tokyo Revengers] Hoa Sen Tịnh Đế Của Giới Bất LươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ