Chap 21

392 73 13
                                    

Toi đang gặp con mụ áo đỏ :))
_____________________________

"Này,cậu bé?"

Người phụ nữ lớn tuổi,tay xách bịch đồ bên còn lại dắt tay đứa con nhỏ đang lo lằng nhìn cậu.Manjirou đầu cứ lắc lư như sóng vỗ,bắt gặp ánh mắt hiền hậu đó lại cảm thấy rất quen thuộc,cứ như bản thân được an ủi vỗ về.Đứa con trai nhỏ đi bên cạnh vươn bàn tay bé xíu sờ lên mặt cậu,đứa nhỏ gửi ánh nhìn lo lắng ngây ngô làm cậu cũng bối rối

"Con không sao chứ?Có cần tới bệnh viện không?"

Manjirou muốn trả lời là không dù đầu vẫn đau như búa bổ nhưng cũng không thể làm phiền người khác,đặc biệt đây còn là người lạ.

Cậu là trốn ra ngoài chơi,giờ ngay cả đường về nhà cũng không biết,mà tới đây Manjirou mới ngộ ra bản thân ngoài tên của họ còn lại cái gì cũng chả có,địa chỉ,tiền,ngay cả lai lịch bản thân cũng chẳng nhớ ra thì vô đó biết đâu họ tưởng cậu điên lại bắt nhốt nữa,nếu là vậy thì sẽ rất phiền phức

"Kh..ông"

"Hả?"

Cậu thủ thỉ trước khi mọi thứ chỉ còn là mảnh tối đen,khi gần mất hoàn toàn ý thức Manjirou có thể nghe loáng thoáng tiếng gọi hối hả,lo lắng từ người phụ nữ đó còn cảm thấy bàn tay ấm áp của bà ôm lấy mình

Ấm áp và an toàn

giống như....
              _______________

"Anh hai...."

Manjirou tỉnh dậy một lần nữa,nhưng lần này không phải trên mặt đất vừa lạnh vừa cứng mà là được bao phủ bởi thứ gì đó rất mềm mại,xúc cảm êm ái xoa dịu sự mệt mỏi khiến cậu không muốn mở mắt tỉnh lại

"Anh ơi anh ơi"

Là giọng của một đứa bé,cái tiếng gọi nhỏ nhỏ đáng yêu cứ thỏ thẻ bên cạnh khiến cậu dù mệt vẫn phải mở mắt nhìn,thằng bé lùn lùn mở to đôi mắt màu sôcôla nhìn chằm chằm,Manjirou muốn mở miếng nói nhưng lại cứ như có gì đó nghẹn trong cổ không có cách mở lời

"Nào!nào!Shoku không được làm phiền anh"

Người phụ nữ đã hỏi thăm cậu lúc đó bước vào,bà vẫn mang lại cái cảm giác bình yên đó,nhẹ nhàng xoa đầu con trai rồi bảo cậu bé ra ngoài chơi.Bà nhìn cậu rất dịu dàng,lấy cái khăn ấm lau đi tần mồ hôi trên vầng trán động tác thuần thục rất ra dáng người phụ nữ của gia đình

"Này cậu bé,con đã cảm thấy ổn chưa?Lúc nãy khi cô đưa về,con đã bị sốt rất cao đó"

"Gia đình của con đâu?Có muốn cô gọi họ tới không?"

Lời nói của bà,giọng nói đó rất ấm áp và quan tâm nhưng lại nhắc đến hai chữ "gia đình"khiến tim cậu đột ngột bị cứa một nhát đau đến không thở được

Cậu định có lẽ sẽ không phải lang thang rồi,nhưng bây giờ cậu nghĩ mình nên rời đi.Bản thân đang mong chờ gì chứ?Cậu đâu biết bà ấy,bà cũng không biết cậu thì tại sao lại đối tốt đến vậy.

Từ bao giờ mà thế giới xung quanh lại trở nên khó tin như vậy,từ khi nào trong đầu cậu lại cảnh giác với tất cả mọi người,đề phòng mọi thứ chắc rằng sẽ không ai có thể làm cậu đau thêm lần nữa

[AllMikey] Song SongNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ