- Bức này bố cục của em ổn rồi, màu sắc được, ý tưởng tốt. Thế này là đậu Geida rồi!
- Dạ em cảm ơn... Nhưng còn thua xa anh lắm ạ...Còn 2 tháng nữa Geida sẽ diễn ra kì thi năng khiếu để xét tuyển vào trường. Tôi thì lo sốt vó, Ran thì có vẻ bình thản lắm. Cũng có thể hiểu vì sao mà, trình độ khác nhau rõ ràng như vậy.
- Mỗi bức tranh đều có một vẻ đẹp khác nhau, từ đó tạo nên chất riêng của mỗi người. Không phải vì em thấy tranh anh đẹp hơn thì có nghĩa là của em xấu. Đừng lo lắng quá.
- Vâng, em cảm ơn...
- Bài chì thì sao?
- À dạ đây...Kể từ lúc nào mà tôi luôn cảm thấy hơi rung động vì điều Ran nói. Tôi biết rằng đó chỉ là ý tốt thường tình nhưng mà chẳng hiểu sao mỗi lần nghe thấy Ran động viên tôi cảm thấy như không thể nhìn vào mắt anh ấy. Cảm giác lồng ngực tôi sẽ nổ tung nếu như nhìn vào khuôn mặt dịu dàng cùng đôi mắt tím giống pha lê ấy vậy.
Có lẽ tôi thích Ran Haitani thật? Nhưng nếu là vậy thì sao chứ? Anh ấy sẽ chẳng thích tôi đâu. Những cô gái thuộc top hoa khôi của trường đã đến và tỏ tình với Ran và anh ấy đã từ chối, vậy thì tôi nào có cửa? Chỉ cần làm bạn như thế này là tôi cũng vui rồi.
Chúng tôi lúc nào cũng giúp nhau ở sân thượng này ( thật ra là Ran giúp tôi ). Bầu trời tháng 5 trong xanh, mây nhè nhẹ trôi cùng thời tiết ngày càng ấm lên của mùa xuân, được ngồi vẽ với người mình ngưỡng mộ, chỉ tôi với anh ấy. Còn gì tuyệt hơn? À không, không phải là chỉ có tôi với anh ấy nữa rồi, còn một người nữa.
- ....
- Keisuke... Đừng nhìn như kiểu em sắp tấn công và ăn thịt bọn chị thế nữa được không?
- Thằng nhóc đó dạo này thích em quá nhỉ?
- ... Dạ...Ở góc sân thượng là hình ảnh Baji tựa người vào lan can nhìn bọn tôi với ánh mắt sắc như dao. Miệng thì liên tục thở dài, dù là chúng tôi đã đứng cách xa rồi mà khi chỉ bài tôi vẫn có thể cảm nhận được sát khí thằng bé truyền tải tới chúng tôi.
- Em sẽ thôi nếu 2 bím đứng cách xa chị ra chút nữa?
- Ăn nói cẩn thận Keisuke!Kể từ hôm phát hiện ra tôi hút thuốc, Baji cứ đi kè kè bên cạnh tôi suốt thời gian ở trường. Nghỉ giữa giờ đi vệ sinh cũng thấy nó đứng ở trước cửa lớp, giờ ăn xuống căng tin cũng thấy nó đứng sẵn với món ăn thường ngày tôi hay mua. Baji còn biết cả khi nào tôi sẽ trốn học để cùng Ran lên sân thượng luyện vẽ? Tôi có nên cảm thấy lo ngại không?
Ran rút ra từ trong túi áo một bao thuốc. Anh đưa 1 điếu lên môi rồi đưa bao thuốc lá ra mời tôi.
- Hút không?
- À dạ...Tôi quay sang nhìn Baji. Trông thằng nhóc thực sự rất tức giận. Tôi nghĩ nếu tôi cầm điếu thuốc này lên hút chắc thằng nhóc sẽ giận tới mức lao ra đây và tôi chắc chắn đó sẽ chẳng phải điều tốt lành gì.
- Dạ thôi... Em nghĩ mình cần cai thuốc lại...
- Sợ thằng nhóc kia à?
- À không... Em đã đi khám sức khoẻ vào tuần trước... Bác sĩ bảo máu em có vấn đề nên là em mới đang cai lại.
- Tuỳ em vậy.Tôi khá chắc với biểu cảm trên mặt thì Ran đã biết rằng tôi đang nói dối. Chẳng có buổi khám sức khoẻ nào bảo rằng tôi cần bỏ thuốc cả. Đơn thuần vì tôi chẳng muốn Baji lo lắng cho sức khoẻ của tôi. Chỉ vậy thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Baji Keisuke x Y/N ] Vampire Boyfriend
Fiksi PenggemarTự dưng đi học về gặp phải ma cà rồng lun quý dị ạ. Thích cái au Vampire!BajixReader này quá nên viết thành truyện dài lun hihi. Lần đầu viết truyện dài mong mọi người sẽ thích (╹◡╹)♡ Fic này viết theo promt mình đã viết ở một fic trước đó có thay đ...