Chương 2 : Thích cậu thật sao ?

346 39 3
                                    

" Mà Bỉnh Lâm ra đây đi dạo hả " - Trân cười nhẹ hai chân đung đưa hỏi

" Đúng rồi tui hay ra đây chơi với Tần Thắng , nó cũng... ủa Tần Thắng mày đâu rồi " - Bỉnh Lâm chỉ tay ra sau lưng vừa quay đằng sau đã không nhùn thấy Tần Thắng đâu hết

" Tui có thấy ai đâu " - Trân cười nhẹ gãi gãi đầu

" Chắc là về trước rồi đó đa mà sao không thấy nói với tui gì cả " - Bỉnh Lâm ngơ mặt ra trông vô cùng khoa hiểu có phải giận nó rồi không

" Thôi tui về trước nha cũng gần tới giờ ăn cơm rồi " - Cô thu dọn đồ đạc vào trong cặp rồi vẫy tay tạm biệt Bỉnh Lâm

Bỉnh Lâm cũng giơ tay chào lại rồi sau đó cô rời đi , trong lòng đầy khó hiểu nhưng cũng rời khỏi đồng cỏ mà đi về nhà đi ngang nhà Tần Thắng , Bỉnh Lâm định gõ cửa thì có người kêu nó

" Bỉnh Lâm , tới giờ ăn cơm rồi không về nhà mà đi chơi vậy " - Giọng cha cậu phát ra kêu Bỉnh Lâm

" Dạ con đang tính về nè cha , sao nay cha về trễ vậy " - Bỉnh Lâm chạy đến chỗ ông phụ ông gánh bớt một gánh lúa trên vai

" Tại nay có nhiều việc còn phải thu hoạch mang về để không má mày lại cằn nhằn ba nữa " - Cha Bỉnh Lâm cười khổ than vãn

Hai cha con bưng lúa đem vào bên trong đặt xuống khoảng sân rộng cùng lúc đó má Bỉnh Lâm bên trong cũng vừa dọn cơm xong hai cha con cũng vào ăn tối , Bỉnh Lâm cũng quen bén mất việc về Tần Thắng

Tần Thắng từ lúc rời khỏi nhà với Bỉnh Lâm đến lúc trở về nhà vô cùng hầm hực trong lòng đầy bứt rứt , hai chân mày cứ chau lại đầy khó chịu

" Tần Thắng ăn rau vào con , sao mặt mày cau có chiều giờ vậy " - Mẹ Tần Thắng cười gắp rau và thịt vào chén con trai mình

" Đâu có đâu đa , con bình thường mà " - Cậu ngượng cười nhẹ lắc đầu

" Hay con với Bỉnh Lâm lại giận nhau rồi đúng không " - Cha Tần Thắng cười cười nhìn cậu mà tra hỏi

" Không có đâu đa , thôi con no rồi con đi học bài đây " - Tần Thắng dùng đũa lùa cơm vào miệng rồi chạy đi

Hai ông bà nhìn nhau cười chắc chắn là có gì đó với cậu Bỉnh Lâm nhà bên rồi nên mới như vậy , giống như hồi cấp hai vậy thế nào ngày mai cũng có cảnh một đứa đi theo năn nỉ còn đứa kia thì dỗi hờn nhưng sau đó thì lén nở nụ cười hài lòng nữa rồi

Sáng hôm sau , Bỉnh Lâm thức dậy sớm vừa ăn sáng xong đã phóng ngay sang nhà Tần Thắng , cậu đứng trước nhà vừa tính gõ cửa thì cánh cổng màu nâu kia cũng được kéo ra

" Ủa Bỉnh Lâm con tìm Thắng hả " - Mẹ Tần Thắng cười rạng rỡ hỏi han

" Dạ con qua đón Tần Thắng đi học chung  " - Bỉnh Lâm đưa mắt nhìn vô trong nhà tìm kiếm

" Tần Thắng đi học trước rồi con nghe nói hôm nay nó trực nhật đó đa " - Mẹ Tần Thắng đưa đôi mắt nhìn vào trong nhà rồi xoay sang nói với Bỉnh Lâm

" Dạ...vậy con đi học trước nha dì " - Bỉnh Lâm nở nụ cười thất vọng cuối chào xong rồi chạy đi

Bỉnh Lâm chạy đi trên con đường làng quen thuộc để đến trường vừa bước đến cổng trường Bỉnh Lám cũng nhìn thấy thằng Bảo bạn thân của nó

Bầu trời liệu có ửng hồng (OhmNanon)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ