Chương 6 :Mày còn thích tao không ?

368 41 4
                                    

Khoàng gần canh năm , Bỉnh Lâm lấy xe của má chạy qua nhà của Trân , vừa lúc đó thấy mẹ của Trân và cô mặc trên mình bộ áo dài trông rất đẹp , nó dừng xe lại trước cổng nhà Trân

" Bỉnh Lâm , xin lỗi hôm nay tui phải lên thị xã với mẹ rồi " - Trân xoay người vội vàng nói với Bỉnh Lâm

" Không sao lần khác cũng được , Trân đi cẩn thận nghen " - Bỉnh Lâm xua xua tay mỉm cười rồi đạp xe rời khỏi đó

Chiếc xe đạp băng băng trên con đường làng , mái tóc của nó bay nhè nhẹ theo từng đở gió cuối cùng dừng lại ở cánh đồng quen thuộc , bởi vì là buổi chiều nên cánh đồng có rất nhiều gió thổi mạnh , Bỉnh Lâm dừng chiếc xe đạp bên ngoài rồi mở cửa đi vào trong

Bỗng dừng lại khi nhìn thấy tình huốn trước mắt , Bỉnh Lâm nhìn thấy Hoàng giống như đang hôn Tần Thắng còn cậu thì chẳng phản kháng lại còn nắm lấy bả vai của Hoàng xem ra rất thân mật

" Hai tụi bây làm gì ở đây vậy " - Bỉnh Lâm như mất đi lý trí lao đến tách cả hai ra rồi tặng cho Hoàng một cú đấm

Hoàng bất ngờ chưa kịp phản kháng chỉ la lên một cái rồi ngã vật ra đất , Tần Thắng hốt hoảng vội chạy đến ngăn Bỉnh Lâm ngay khi nó có ý định đánh Hoàng tiếp

" Mày làm gì vậy ? Sao lại đi đánh nó " - Tần Thắng quát lớn đẩy Bỉnh Lâm ra xa

" Mày với nó hôn nhau hả " - Bỉnh Lâm với đôi mắt giận dữ gằn giọng hỏi

" Mày là gì của Tần Thắng mà đánh tao " - Hoàng ngồi bật dậy đầy tức giận cứ thế quát lên rồi lao đến đánh vào mặt Bỉnh Lâm

Hai người cứ thế đánh nhau qua lại , Tần Thắng vừa can người này ra người liền tiến đến

" Tụi mày thôi được chưa , bị điên cái gì vậy đa " - Tần Thắng đứng giữa quát lớn khiến cả hai cũng dừng lại

Bỉnh Lâm và Hoàng hướng mắt đến nhìn Tần Thắng , cậu xoay mặt nhìn gương mặt sưng lên vì bị đánh của nó mà trong lòng có chút xót

" Về thôi Thắng " - Hoàng tức giận tiến tới nắm tay kéo cậu đi

" Mày về trước đi rồi nói chuyện sau " - Tần Thắng giật tay ra khỏi tay Hoàng rồi nói

" Tao nói về đi , tao sẽ tự giải quyết chuyện này " - Đợi một lúc mà Hoàng chưa rời khỏi Tần Thắng mới nói thêm lần nữa

Hoàng gật đầu liếc mắt nhìn Bỉnh Lâm một cái rồi rời đi , ngay khi Hoàng vừa rời đi Bỉnh Lâm hít một hơi thật sâu nhìn Tần Thắng , cậu không nói gì chỉ tiến đến nắm tay Bỉnh Lâm kéo đi

Để Bỉnh Lâm ngồi lên yên sau của chiếc xe đạp rồi cậu mới đạp đi , nó hoàn toàn không hiểu cậu muốn gì nhưng cũng không dám nói chuyện vì gương mặt của Tần Thắng biểu hiện không được vui vẻ lắm

Dừng chiếc xe lại trước hiệu thuốc , Tần Thắng bước vào trong rồi sau đó trở ra với một bao thuốc trên tay sau đó lại đèo Bỉnh Lâm đến chỗ một khúc sông , lại tiếp tục viễn cảnh một đứa đi đằng trước dẫn theo một đứa đi đằng sau hai đứa ngồi trên cây cầu được làm tạm bợ bằng gỗ nhưng cũng rất chắc chắn

Bầu trời liệu có ửng hồng (OhmNanon)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ