Trương Hân tính toán trong lòng, đầy mong chờ nhìn Viên Nhất Kỳ. Viên Nhất Kỳ giật mình, Trương Hân còn định thêm mắm dặm muối lại gần xúi giục, Trương Nguyện Minh liền nhanh tay nhéo hông nàng một phát, Trương Hân đau đến kêu lên, rồi lại tươi cười nói với Viên Nhất Kỳ.
"Ngươi đừng để ý nàng, nàng chỉ nói đùa."
Viên Nhất Kỳ lại nghiêm túc suy nghĩ, Trương Nguyệt Minh thật sự chăm lo cho nàng như mẹ, nàng cứ như vậy rời đi thật sự là không được tốt lắm, nhưng vì Thẩm Mộng Dao, nàng chắc chắn sẽ đi. Nhận Trương Nguyệt Minh làm mẹ nuôi rồi, nàng liền cảm thấy chuyện này không còn là vấn đề nữa. Mẹ nuôi tuy rằng không bằng mẹ ruột, nhưng dù sao đều là mẹ, đều vì con cái mình không phải sao ? Như vậy sau này, sợ là dù mình có đi, mẹ nuôi vẫn sẽ lo lắng cho nàng, mà nàng tự nhiên cũng sẽ thường xuyên trở về làm tròn đạo hiếu với Trương Nguyệt Minh, thuận tiện cũng chuộc lỗi giúp mẹ già nhà mình.
Nghĩ như vậy, Viên Nhất Kỳ tựa như hạ quyết tâm nói.
"Không a, không...à, mẹ nuôi."
Lời này vừa nói ra, lập tức chấn kinh tứ phía.
Thẩm Mộng Dao khó tin nhìn về phía Viên Nhất Kỳ, vẻ mặt tuy là bình tĩnh, nhưng ánh mắt cũng chứa vài phần kinh ngạc.
Trương Hân sau một hồi kinh ngạc cũng che miệng cười trộm, mà Trương Nguyệt Minh cũng khiếp sợ trừng mắt.
"Viên Nhất Kỳ, ngươi nói gì ?"
"A, ta nói, nói gì a. A, thật ra là, làm mẹ nuôi. Trương tổng ta muốn nhận ngươi làm mẹ nuôi."
Viên Nhất Kỳ bày ra vẻ mặt chân thành tha thiết, ngược lại lại khiến mọi người hoảng sợ, Trương Nguyệt Minh cười ngượng ngùng nói.
"Viên Nhất Kỳ, ngươi thật sự nhận ta làm mẹ nuôi ?"
Viên Nhất Kỳ gật gật đầu.
Trương Nguyệt Minh bỗng nhiên xấu hổ nở nụ cười.
"Ai, ngươi muốn nhận, ta cũng không phản đối. Chỉ là không nghĩ tới, ta lớn như vậy còn có một cô con gái hơn hai mươi tuổi."
"Phốc"
Lời vừa ra khỏi miệng, Trương Hân liền nhịn không được bật cười.
"A, ta cũng không nghĩ tới, ta cũng chưa tới ba mươi đã có một cháu gái lớn vậy rồi."
Viên Nhất Kỳ liếc mắt nhìn Trương Hân.
"Ngươi còn không tới ba mươi à ? Ta còn nghĩ ngươi đã qua hàng bốn rồi kìa."
Trương Hân trừng lại nàng.
"Ngươi gặp qua người bốn mươi tuổi nào trẻ đẹp như ta chưa, ngươi xem xem, một nếp nhăn cũng không hề có ! Ấu trĩ..."
"Hừ"
Viên Nhất Kỳ khinh thường hừ lạnh, còn chưa mở miệng phản bác, liền nghe thấy Trương Hân kêu đau một tiếng. Hiển nhiên, lại bị nhéo.
Viên Nhất Kỳ nhìn nụ cười nguy hiểm trên mặt Trương Nguyệt Minh , bỗng nhiên nghĩ tới lời Trương Hân vừa nói. Trương Hân, ngươi đã quên chị ngươi hiện tại đang tuổi tứ tuần sao ?
BẠN ĐANG ĐỌC
Nữ Vương x Nữ Vương |Hắc Miêu|
FanfictionTác giả : Trinh Thiên Chuyển ver : Hắc Miêu Thể loại : Hiện đại , ngạo kiều ương bướng công X phúc hắc lạnh lùng thụ, 1×1, HE, giới giải trí Tình trạng bản gốc : Hoàn chưa được sự đồng ý của editor ^^