Buổi trưa, nắng gắt dường như muốn chọc mù đôi mắt người ta. Viên Nhất Kỳ trốn dưới tán dù che nắng, một tay đang cầm kịch bản, tay kia nắm chặt y phục trước ngực, ở đây mùa hè mà lại mặc trang phục diễn thật dày, thật sự là nóng quá a.
Bỗng cảm thấy phía trước có người che khuất, nhất thời cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái, Viên Nhất Kỳ chậm rãi ngẩng đầu thì thấy ngay vẻ mặt thẹn thùng đang cầm khăn ướt của Lâm Thư Tình , Lâm Thư Tình có chút ngượng ngùng mở miệng, giọng nói có chút non nớt :
"Nữ vương, người ta lau mồ hôi giúp người nha."
Nói xong, Lâm Thư Tình tha thiết đưa tay đến, tuỳ ý chà xát loạn xạ trên mặt Viên Nhất Kỳ , đáng thương cho gương mặt trang điểm của Viên Nhất Kỳ, cứ như vậy bị làm loạn cả lên.
"Lâm Thư Tình."
Viên Nhất Kỳ nghiến răng phun ra mấy chữ, Lâm Thư Tình nghe mà cả người cũng run lên, lại nhìn mặt Viên Nhất Kỳ, nàng không khỏi che miệng cười trộm :
"A, nữ vương. Mặt của ngươi càng thêm mê người nha."
Viên Nhất Kỳ nhìn Lâm Thư Tình cười trộm, mím chặt môi hừ lạnh :
"Hừ, ta thấy có mà khiến người ta càng muốn cười hơn đó."
Vừa dứt lời, Viên Nhất Kỳ chợt nghe thấy cách đó không xa truyền đến tiếng cười trong trẻo, tiếng cười đó, nàng thấy rất quen thuộc, nghiêng đầu nhìn qua, trong lòng liền mừng rỡ, đã lâu rồi nàng chưa gặp Trương Hân và Hứa Dương Ngọc Trác.
Tuy trong lòng rất vui, nhưng mà bị Trương Hân cười nhạo trước mặt như vậy, nàng cũng không thể tỏ ra vui mừng. Nàng phẫn nộ trợn trừng mắt, đáng tiếc lại không có hiệu quả, Trương Hân vẫn cười lớn, nàng ta chạy tới trước người Viên Nhất Kỳ, đưa tay đặt trên vai, thân thể cười đến run run :
"Ha ha, tiểu Kỳ à, gương mặt này của ngươi vẫn rất đẹp nha, giống như mèo nhỏ."
Viên Nhất Kỳ ghét bỏ vứt tay Trương Hân ra, khinh bỉ liếc nàng :
"Câm miệng, ngươi thật ầm ĩ."
Trương Hân cũng không để ý, chỉ đắm chìm trong sự vui sướng của mình, đến khi một giọng nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền đến tai nàng, toàn thân nàng cứng đơ rồi ngừng tiếng cười lại.
"Trương Hân."
Rụt rè quay đầu lại, khi thấy Thẩm Mộng Dao đi tới với vẻ đạm mạc xa cách, Trương Hân lập tức nghĩ phía sau có một âm hồn đeo bám mình, nàng không khỏi run rẩy. Cố nặn ra nụ cười không thể giả hơn nữa, Trương Hân hướng về phía Thẩm Mộng Dao tiếp đón :
"Hello, Thẩm Mộng Dao."
Nhưng đáng tiếc, Thẩm Mộng Dao chỉ nhìn nàng một cái, cả ừ một tiếng cũng không có đã đi qua.
Thẩm Mộng Dao đi tới trước người Viên Nhất Kỳ, vốn muốn đưa tay nâng cằm nàng tỉ mỉ xem một chút, nhưng ngại trường quay nhiều người, không nên quá mức thân mật, nàng cũng từ bỏ việc này luôn. Chỉ hơi cúi người nhìn tiểu quỷ nhà mình, nàng nghĩ, khi hoá trang Viên Nhất Kỳ vẫn rất đẹp, mất đi lớp hóa trang thì càng tăng thêm phần non nớt của tiểu nữ sinh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nữ Vương x Nữ Vương |Hắc Miêu|
Hayran KurguTác giả : Trinh Thiên Chuyển ver : Hắc Miêu Thể loại : Hiện đại , ngạo kiều ương bướng công X phúc hắc lạnh lùng thụ, 1×1, HE, giới giải trí Tình trạng bản gốc : Hoàn chưa được sự đồng ý của editor ^^