Hôm sau là khai giảng, mới sáng sớm, Taehyung quả nhiên đã dậy, cùng Jungkook dùng bữa sáng xong, cả hai cùng ngồi chung một chiếc xe đi ra ngoài.
Trừ cha mẹ, đây là lần đầu tiên người thân khác đưa cậu đến trường, Jungkook có điểm hưng phấn, nhiều lần hỏi lại: "Thật sự không làm trễ giờ của chú sao?"
Trong lòng Taehyung tuy buồn cười, nhưng vẫn nói: "Còn nhiều lời nữa cho cậu biết cái gì mới gọi là trễ giờ."
Jungkook sợ nhất vụ này, liền thành thành thật thật ngồi vào trong xe Taehyung, im thin thít.
Trong xe Taehyung trang bị đầy đủ nội thất sang trọng, sau khi lên xe y bắt đầu xử lý văn kiện gửi sai giờ, Jungkook ngóng nhìn, một lát sau không nhịn nổi nữa, khẽ giật giật vạt áo Kim Taehyung nói: "Chú Kim... Tôi có thể nói không? Chỉ một câu thôi."
Việc này vốn phải nói vào đêm qua, nhưng lúc ấy Jungkook tâm hoảng ý loạn, quên sạch sành sanh.
Khóe miệng Taehyung khẽ nhếch, y nhìn màn hình laptop, ngắn gọn 1 từ "Nói."
"Trưa qua tôi cùng mẹ ăn cơm, có thương lượng với mẹ rồi, cuối tuần này tôi về nhà mẹ ở, trưa thứ bảy chú có rảnh không? Nếu có thời gian, thì tới nhà tôi ăn bữa cơm được không?" Jungkook giải thích, "Không phải là đi nhà bà tôi, mà là đi nhà mẹ, bà ấy mời ngài."
Taehyung gật đầu: "Có thời gian, đến lúc đó tôi đưa cậu về."
Jungkook gật đầu: "Tốt quá, vậy tôi sẽ báo cho mẹ trước."
Taehyung suy nghĩ một chút, nhìn Jungkook: "Vậy bao giờ cậu về lại?"
Jungkook do dự nói: "Tối hoặc chiều chủ nhật gì đó? Bên chỗ mẹ tôi cách trường xa quá, nếu thứ hai đi học, thì phải dậy rất sớm, không tiện lắm."
"Quả thật không tiện." Taehyung gật đầu, "Tối chủ nhật tôi đi đón cậu."
Trong lòng Jungkook ngọt như ăn đường, ngoài miệng lại nói: "Không cần đâu, rất chậm trễ thời gian của chú, với lại chú còn sợ tôi lạc đường sao?"
Taehyung vừa xử lý công tác vừa trả lời cậu: "Không phải, tôi sợ cậu chạy luôn, không về nữa."
Jungkook cố gắng áp chế khóe môi không nghe chỉ huy, mà cứ bướng bỉnh nhếch lên, khụ khụ không nói.
Taehyung tiếp tục bận rộn việc của mình, đến cổng trường, Taehyung đưa cặp sách cho Jungkook, nói: "Giữa trưa có lẽ không thể tới đón cậu, nhưng Min Yoongi chắc chắn sẽ đến, nhớ ngoan ngoãn ăn cơm, không được nghịch ngợm."
Jungkook gật đầu: "Đã biết ạ, buổi trưa chú cũng phải chú ý ăn cơm đó."
Taehyung gật đầu, y hạ cửa sổ xe, nhìn theo bóng lưng Jungkook khuất dần sau cánh cổng trường mới ra hiệu tài xế lái đi.
Mạng internet hơi chậm, Taehyung vừa nhìn bưu kiện thong thả gửi đi, vừa nhớ lại từng chi tiết cùng Jungkook ở chung lúc sáng, y tương đối hài lòng – Jungkook đang kì phản nghịch, hôm nay vô cùng ngoan ngoãn, bữa sáng ăn không ít, vừa rồi ngồi trên xe còn tự giác cầm bảng từ đơn ra nhẩm đọc, lúc đưa cậu xuống xe, đôi má hây hây, sắc mặt tốt lắm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Chuyển ver ] Vkookver - Hôn ước
Fanfiction‼️‼️‼️ FIC CẤM RECOMMENT CÔNG CỘNG 🚨🚨🚨 ¤ Tác phẩm: HÔN ƯỚC - 婚约 ¤ Tác giả: MẠN MẠN HÀ KỲ ĐA - 漫漫何其多 ¤ Thể loại: Hợp đồng hôn nhân, Cưới trước yêu sau, Niên thượng, Ngọt, HE. Lão lưu manh nhã nhặn bại hoại công (32t) x Dương quang bức người học tr...