" Ai hay phát cơm chó cho mọi người thì uống nhanh đi" Jay quay ra cười ha hả vào mặt Sunghoon và Jaeyoon rồi đẩy chai rượu về phía họ.
Chẳng biết Jay đã mua bộ bài này từ lúc nào và thế là bây giờ cả lũ phải ngồi chơi drinking game. Ngoài mặt thì có vẻ hơi ghét bỏ nhưng Sunghoon cũng cảm thấy có chút tia thú vị đang dần bùng lên trong lòng.
Tới lượt Jaeyoon bốc 'Thơm vào má người bên phải. Không làm được thì uống hai ly'. Sunghoon cảm thấy có vẻ may mắn vì đã chọn ngồi ở đây. Jaeyoon bĩu môi và làm vẻ mặt kiểu dễ mẹ nó thương với Sunghoon.
" Sao của em kì vậy" nhìn cách cậu đỏ mặt và lắp bắp sau đó thơm vào má anh. Sunghoon có thể đứng lên chỉ tay lên trời và cười điệu cười chiến thắng nhưng anh đã không làm thế.
.
Sunghoon cảm thấy có ai đang chạm vào vai của mình.
" Xin chào. Sẽ ổn không nếu mình chụp ảnh cho bạn và bạn trai của bạn"
Sunghoon nhìn chằm chằm vào biển tên của người kia, là camera man của pub. Người kia nhìn Sunghoon và lại nhìn Jaeyoon với vẻ mong đợi muốn nhận được câu trả lời của anh.
" Xin lỗi, bọn mình không phải người yêu"
Anh ta có vẻ không tin lắm thì phải
" Thật chứ? Nếu không phải thì hai người nên hẹn hò, vì hai người đẹp đôi đấy" và khi cảm thấy cần tăng thêm sự thuyết phục thì anh ta nhoài người đến chỗ các bạn của họ
" Đúng chứ?" Anh đó nhìn thẳng vào Jay như thể họ quen nhau vậy.
Sunghoon cảm thấy kì quái khi thấy Jay gật đầu, anh quay lại và thấy Jaeyoon vẫn đang cười với mọi người, tay lắc lắc ly rượu rất khí thế.
" Được rồi nhưng làm ơn đừng bật flash, em ấy dễ bị chói mắt"
Bộ bài được bốc hết thì mọi người cũng ngà say rồi. Sunghoon cúi đầu, quan sát khuôn mặt đang nhăn nhó của cậu.
" Jake? Ổn không? Mình về nhé?"
Anh áp bàn tay lên trán, lông mày cau lại
" Không cần đâu, em hơi choáng chút thôi." Jaeyoon từ chối, gạt tay Sunghoon, né tránh sự đụng chạm của anh.
Trái tim Sunghoon chùng xuống. Nếu đây là phản ứng của Jaeyoon khi có người nhầm họ là một cặp, anh ấy còn có hy vọng gì về việc Jaeyoon sẽ đáp lại tình cảm của anh.
.
Họ về nhà Jaeyoon đã được một lúc. Khoảng lặng trôi qua cho tới khi Jaeyoon kéo Sunghoon lại ngồi với mình cho bằng được.
Sunghoon đặt bàn tay của anh lên trên tay của Jaeyoon, siết nhẹ trước khi thả ra. Jaeyoon luôn ngạc nhiên về chuyện kích cỡ tay của anh lớn hơn cậu, dù chỉ một chút, mặc dù có cơ thể tương đương nhau, việc đó sẽ khiến Jaeyoon cảm thấy cậu nhỏ bé hơn. Như thể cậu cần Sunghoon ở bên cạnh và chăm sóc.
" Em nhận ra" Jaeyoon chống khuỷu tay xuống bàn, để đầu nghiêng về phía Sunghoon "Em yêu bạn thân của mình"
Sunghoon khá chắc chắn tim anh ấy đang ngừng đập