Chap 53

216 23 3
                                    

Hôm nay Lan Ngọc cùng mẹ cô ấy qua nhà Thúy Ngân. Trả lại con mèo và thăm gia đình họ Lê. Lan Ngọc ngồi trên xe thỉnh thoảng lại suy nghĩ mông lung. Lâu lâu lại hồi hộp và đổ cả mồ hôi. Đây chẳng phải là đang dẫn mẹ mình qua nhà bạn gái chơi hay sao. Dù là chưa ra mắt hai bên gia đình nhưng cũng có cảm giác gì đó rất đặc biệt. Một khắc nào đó, cô tự hỏi nếu cả hai gia đình biết cô và Thúy Ngân đang trong một mối quan hệ đặc biệt thì sao nhỉ? Lan Ngọc cá chắc ba Lan Ngọc sẽ không ủng hộ đâu. Với tính cách cổ hủ của ông ấy, sẽ chắc nịch sau này Lan Ngọc phải lấy chồng.

Đang vừa lái xe vừa đắm chìm trong suy nghĩ về bố mình thì mẹ cô lên tiếng.

- Lan Ngọc.

- Dạ con nghe?

- Dù sao cũng 23 tuổi rồi, bao giờ mới dẫn bạn trai về nhà ra cho mẹ thế?

Cô hơi chột dạ, tim lại đập nhanh hơn bình thường. Bàn tay cầm vô lăng đổ mồ hôi ướt đẫm. Khẽ thở nhẹ lấy lại bình tĩnh, cô trả lời.

- Ờm...con còn trẻ mà mẹ. Con chưa muốn quen ai hết.

- Dù sao con của mẹ cũng đâu có tệ. Xinh đẹp lại giỏi giang, chỉ là ham học quá do bố con dạy thôi. Nhưng mẹ thấy dạo này con thay đổi rồi còn gì.

- Con thay đổi?

- Ừm! Con cười nhiều hơn, nói chuyện nhiều hơn, cũng bớt đọc sách mà chăm chăm vào cái điện thoại rồi. Thỉnh thoảng mẹ còn thấy con ngồi nhìn vào màn hình điện thoại mà cười mỉm nữa. Có phải yêu ai rồi không?

Ặc...từ khi nào mẹ cô lại quan tâm tới biểu cảm của cô như vậy. Những lần cắm mặt vào điện thoại cười thì một là ngắm hình Thúy Ngân, hai là đọc dòng tin nhắn ngọt ngào do Thúy Ngân gửi. Em là người thay đổi cô. Nhưng, chả nhẽ lại nói cho mẹ biết...

- K-Không ai...chỉ là tâm trạng tốt.

- Chắc chứ?

- Chắc chắn mà.

- Con không phải giấu diếm gì đâu. Nếu yêu anh chàng nào rồi thì cứ dẫn về nhà ra mắt. Nếu người đó tốt thì khẳng định bố con sẽ không phản đối, còn mẹ vẫn luôn theo ý con mà.

Nhưng không phải anh chàng mà là cô nàng mẹ ạ...

Tay cầm cần gạt, cô mím môi suy nghĩ. Vẫn nên dò thăm ý kiến của gia đình chứ nhỉ. Để xem mẹ cô có cấm cản cô mối quan hệ nữ nhân với nữ nhân này hay không. Như vậy khi lỡ bị phát hiện hay tự thú nhận còn đỡ áp lực hơn.

Im lặng thêm 2 phút, Lan Ngọc quyết định vẫn là nên dò thăm tình trạng.

- Mẹ! Một người bạn của con là con gái, và cậu ấy quen con gái. Do sợ gia đình phản đối nên không dám khai với bố mẹ mình. Cậu ấy nhờ con cho lời khuyên nhưng con không biết nói sao. Mẹ nghĩ con nên khuyên cậu ấy điều gì?

- Con gái quen con gái? Là đồng tính sao?

- Ừm...vâng. Mẹ có vấn đề gì về chuyện này sao?

- Bạn con, đó là ai?

- Là... Cẩm Thơ. Mẹ cũng đâu biết cậu ấy..

Lan Ngọc không dám thở. Nhìn gương mặt đăm chiêu của bà mà thầm than thở trong lòng. Xin lỗi ngầm Cẩm Thơ. Lỡ lôi cậu vào một chuyện không liên quan rồi.

[ Ngọc Ngân] Yêu Mọt SáchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ