3

1.1K 96 7
                                    

em tự suy đoán trong đầu mình rằng bokuto là người khá thân với atsumu nên có lẽ cậu ta biết em. em gật gù rồi nhanh chóng quay lại tác phong ban đầu.

" các anh có muốn uống gì không?"

" hmmm-cho tôi một ly giống cậu ta. còn chú thì sao shoyo?"

"em cũng thế!"

ghi nhớ lại trong đầu, em quay vào lấy thêm nguyên liệu chuẩn bị.

nhìn bóng lưng em khuất hẳn, atsumu liền quay ra gằn từng tiếng trong họng:-" nói! hai người làm gì ở đây?"

bokuto cười khúc khích-"uống nước thôi mà! tiện thể ngắm cô gái nhỏ của miya atsumu nữa chứ nhỉ?"

atsumu mặt đỏ như gấc, không dám phản bác gì. giỡn ở nơi tập thì không sao nhưng ở đây còn rất nhiều người quen của em. em nói chưa muốn công khai với bất kì ai nhưng những cuộc trò chuyện thân mật giữa hai người đã đủ để lên án rồi. anh không biết nói gì nữa mà chỉ bật ra vài tiếng nhỏ nhẹ:" đừng làm ồn cũng đừng chọc cô ấy!"

bokuto và hinata giơ chữ "ok" bằng tay biểu hiện sự đồng ý mặc dù nụ cười trên mặt vẫn chưa cất đi đâu.

một lúc sau, t/b quay lại cùng vài món đồ lỉnh kỉnh. em bắt đầu công việc của mình, từng động tác nhẹ nhàng, đôi bàn tay mảnh khảnh lắc nhẹ chiếc bình, trông em chưa bao giờ tập trung đến vậy. cả atsumu, cả bokuto lẫn hinata đều chăm chú nhìn em. trông em hợp với nghề này thật đấy. t/b đổ rượu ra từng chiếc ly rồi trang trí bằng vài cánh lá bạc hà, em đẩy 3 ly rượu về phía trước:" xin mời!"

"woah! cảm ơn!"

t/b nhìn khách hàng của mình rồi nở nụ cười hài lòng, có thể cái gì em cũng không tốt nhưng chắc chắn việc pha chế rượu em không thể không tốt được. em rời ánh mắt về phía atsumu rồi hỏi nhẹ:

" sao? có được không?"

" nhất luôn! qua tay em cái gì cũng tuyệt!"

" haha.... cảm ơn vì đã khen! nhân tiện, có lẽ 1 tháng tới em không gặp anh được."- lời em nói thốt ra nhẹ bâng, em không thèm nhìn vào mắt anh, tay vẫn đang kị nhẹ vào những chiếc ly rỗng đắt tiền.

atsumu sửng sốt:" tại sao?"

" em sắp có kì thi dài, em muốn đổi đời."

nghe em nói mà tai anh như muốn ù đi, anh biết em còn đang đi học, còn một tương lai dài phía trước. anh thông cảm thôi nhưng mà không gặp em một tháng làm sao anh chịu nổi đây?

" đến mức không gặp nhau một tháng lận?"- anh trau mày.

" cũng không hẳn... nhưng em sẽ dành hầu hết thời gian ở thư viện. công việc làm thêm cũng sẽ gác lại vì mẹ nói sẽ chuyển tiền cho em."

"urgggg. anh có thể dành thời gian tới thư viện với em."

" hả.... cơ mà, để mọi người nhìn thế không hay..."- em giật mình, đúng là em chưa muốn các bạn học biết em với anh đang trong mối quan hệ không trong sáng.-" nhưng mà chúng ta có thể nhắn tin..."

" thôi đi! em có bao giờ chịu xài điện thoại đâu. tin nhắn của anh toàn 1 tuần mới đọc..."- tsumu bày vẻ mặt hờn dỗi.

[miyaatsumu×reader] jvtr?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ