Mình xin phép được đổi kiểu (._. ) : Tô Diệc-cậu, Nặc-anh
Chờ Tiger xoay người đứng lên, Tô Diệc đã ngồi bệt xuống đất, thật ra sau một kích cuối cùng, Tô Diệc hoàn toàn mất hết sức lực. Toàn thân rã rời uể oải, không còn một chút sức nào. Tiger trừng mắt Tô Diệc một cái, hừ một tiếng rồi không tình nguyện rời đi.
Khi Tiger vừa đi, Tây Nặc Nhĩ vội chạy lại ôm lấy Tô Diệc.
Tô Diệc đem hết trọng lượng cơ thể dựa vào người Tây Nặc Nhĩ. Bé Eli khiếp sợ đến nỗi không nói lên lời, trong nháy mắt ngắn ngủi vừa rồi xảy ra quá nhiều chuyện. Bé chưa từng nghĩ tới ba lại lợi hại như vậy, đến cả thú nhân cũng không phải đối thủ của ba.
Kể cả Dino hiền lành ít nói, cũng lộ ra vẻ mặt sùng bái.
Tô Diệc đột nhiên cảm thấy nhân sinh viên mãn, ha ha ha.
Tây Nặc Nhĩ hơi cúi đầu xuống nhìn cậu, một đầu tóc trắng rũ xuống phía trước. Tô Diệc bị cặp mắt kia của Tây Nặc Nhĩ nhìn đến cả người tê tê dại dại. Không biết vì sao mà Tô Diệc luôn cảm thấy đôi mắt của Tây Nặc Nhĩ vô cùng xinh đẹp. Đặc biệt là lúc này, ánh mắt tràn ngập sự cưng chiều, khiến người ta nhìn vào không dứt ra được. Lông mi Tây Nặc Nhĩ cũng là màu trắng, vô cùng cong, giống như một cánh bướm sắc trắng đậu trên mí mắt anh vậy. Trên con ngươi sạch sẽ trong sáng là hàng mi trắng cong đẹp. Tựa như một mảng ao an tĩnh, lá cây rơi xuống không một tiếng động. Tính cách của Tô Diệc như một đại lão gia, từ trước đến giờ nghĩ cái gì thì sẽ làm cái đấy. Nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Tây Nặc Nhĩ, cậu đột nhiên giữ chặt cánh tay Tây Nặc Nhĩ, hơi hơi nhấc đầu hôn một cái nhẹ trên môi mỏng của Tây Nặc Nhĩ. Nhớ lại lúc nãy trước khi quyết đấu có hôn lên đôi môi mềm mại của Tây Nặc Nhĩ, lúc này Tô Diệc có cảm giác muốn thử lại cái cảm giác đó lần nữa.
Ngay khi Tây Nặc Nhĩ cảm nhận được chút ấm áp trên môi, lập tức khuôn mặt tuấn mỹ nhuốm một mảng đỏ rực. Từ nhỏ anh chưa bao giờ ở gần với người khác, đại đa số thời gian anh đều ở một mình, chứ đừng nói tới cái loại tiếp xúc thân mật này. Merril là giống cái duy nhất Tây Nặc Nhĩ đã tiếp xúc thân mật. Nhưng anh không hôn môi Merril, bởi vì Merril không muốn. Thời điểm khi anh và Merril kết hợp, Merril toàn chôn mặt xuống lớp da thú, vẻ mặt như kiểu phải chịu một nỗi nhục cực lớn vậy. Cho nên đối với những hành động thân mật với giống cái, thân là một thú nhân, Tây Nặc Nhĩ quả thực rất giống tiểu bạch kiểm*.
*Tiểu bạch kiểm: kiểu con trai ngây thơ trong sáng.
Ở thời điểm Tô Diệc chủ động thân mật, anh ngây ngốc không biết nên phản ứng như thế nào. Tô Diệc nhìn bộ dạng của Tây Nặc Nhĩ, lập tức vui vẻ. Sao cảm giác như thể mình là một ông chú già dạy hư bạn nhỏ ấy nhỉ? Tô Diệc trừng mắt liếc nhìn sang bé Eli và Dino đang quan sát ở bên cạnh, hai đứa nhỏ vô tri vô giác chạy xa khỏi nơi này. Bé Eli một bên chạy một bên thắc mắc: "Ba muốn cùng phụ thân sinh một tiểu đệ đệ sao? Ta có nên ngăn cản không nhỉ? Có đệ đệ rồi, không biết ba có còn yêu thương ta không nữa......"
Tô Diệc chờ hai đứa trẻ đi rồi, liếm liếm môi, chủ động ôm cổ Tây Nặc Nhĩ nói: "Chúng ta tiếp tục, hương vị trên môi anh không tồi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT-ĐM] TRỌNG SINH CÙNG THÚ LÀM BẠN - Dạ Bất Tư Ngữ
RomanceTác giả: Dạ Bất Tư Ngữ Edit: Miki0702 Tình trạng gốc: Hoàn thành ( 123 chương ) Tình trạng edit: Đang lết (1-2c/tuần) Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Tây huyễn , Dị thế , Xuyên việt , Trọng sinh , Thú nhân , Tùy thân không gi...