Chương 22

203 28 0
                                    

  "Tại sao hai người lại ở bên nhau vậy?" Mễ Nặc đột nhiên hỏi, Mễ Nặc rất bội phục Tô Diệc, vậy mà có can đảm sống chung cùng thú nhân bất thường. Nhưng mà Mễ Nặc thấy Tây Nặc Nhĩ cao lớn đẹp trai, hơn nữa thoạt nhìn cơ thể cũng vô cùng cường tráng. Tô Diệc và Tây Nặc Nhĩ cũng có tiểu thú nhân đáng yêu. Một gia đình như vậy thật sự quá tốt đẹp. Hơn nữa trong thời gian ở chung ngắn ngủi, Mễ Nặc cảm thấy một nhà này tốt hơn nhiều những người ở trong bộ lạc kia. Không chỉ cứu y, còn cho y đồ ăn.

"Gặp được nhau, sau đó ở chung thôi." Lời này Tô Diệc cũng không nói dối, cậu sống lại sau đó gặp Tây Nặc Nhĩ tại thế giới này, thậm chí cũng không thay đổi cái gì cả, càng không có những tình tiết cao trào giống như trên phim truyền hình hoặc trong tiểu thuyết, cứ thế tự nhiên ở bên nhau thôi.

"Cậu không sợ sao? Hắn bất thường như thế mà?" Mễ Nặc nhỏ giọng hỏi, trong thanh âm lộ ra vẻ khiếp đảm cùng yếu đuối.

"Có gì phải sợ chứ, bọn họ cũng là thú nhân, anh xem hiện tại không phải ta vẫn sống tốt hay sao?" Tô Diệc vỗ bả vai mình, gần đây hoạt động hơi nhiều, cậu cảm giác được sức lực của bản thân càng lúc càng lớn.

Mễ Nặc hâm mộ nói: "Là quá tốt ấy chứ, bé Eli nhà ngươi cũng rất đáng yêu."

Nhắc tới bé Eli, Tô Diệc lên tinh thần, "Đúng vậy, thằng nhóc kia quả thật rất hoạt bát. Ta vẫn luôn ngóng nó nhanh chóng biến được hình người, khi đó chắc chắn sẽ là một bảo bảo siêu cấp đáng yêu."

Mễ Nặc là giống cái truyền thống ở đại lục thú nhân, vẫn hy vọng có thể tìm được một thú nhân cường tráng, sau đó sinh hạ một bảo bảo đáng yêu khỏe mạnh. Nhưng mà hiện giờ với tầm tuổi của y, còn lớn hơn Tây Nặc Nhĩ một tuổi. Tây Nặc Nhĩ đã có bảo bảo hơn hai tuổi, mà Mễ Nặc y còn chưa có bạn lữ nữa. Mễ Nặc lớn lên không xấu, là một người có ngoại hình đáng yêu. Nhưng mà mỗi khi Mễ Nặc tiếp xúc gần với thú nhân, y đều cảm thấy căng cứng toàn thân, một bộ không thở nổi, làm những thú nhân kia cũng không dám tiếp cận y. Sau khi Mễ Nặc trưởng thành, có một thú nhân đã từng theo đuổi y. Nhưng khi thú nhân đó yêu cầu thân thiết với Mễ Nặc, bởi vì y quá căng thẳng sợ hãi, trực tiếp hôn mê bất tỉnh. Thế mà lại làm cho thú nhân kia sợ chết khiếp, dẫn tới thú nhân đó lưu lại bóng ma tâm lý. Kể từ đó, các thú nhân khác không dám đến gần Mễ Nặc nữa.

Sáng sớm hôm sau, vì muốn tiết kiệm thời gian nên không nấu cơm, chỉ nướng một ít thịt ăn trên đường đi.

Lúc chuẩn bị xuất phát, bởi vì phải ngồi trên lưng Tây Nặc Nhĩ cho nên Mễ Nặc rất rối rắm. Cuối cùng cũng bị Tô Diệc thuyết phục, khi thấy Tây Nặc Nhĩ biến thân, Mễ Nặc - người chưa từng nhìn thấy thú nhân biến thân ở cự li gần vậy, đương nhiên đã bị dọa cho chấn kinh rồi. Tô Diệc túm Mễ Nặc lên ngồi trên lưng Tây Nặc Nhĩ, Mễ Nặc ôm một khối da thú mà đỏ bừng mặt.

Tô Diệc có cảm giác mình chính là tú bà đang ép Mễ Nặc đi tiếp khách vậy. Còn nữa, y làm gì mà lại sờ trộm vảy của Tây Nặc Nhĩ vậy?

Tâm tình Mễ Nặc đặc biệt kích động, y chưa từng ngồi trên lưng thú nhân. Mỗi lần thấy thú nhân chở giống cái yêu thích, y chỉ có thể đứng từ xa nhìn hâm mộ. Không thể tưởng được cũng có một ngày y được ngồi trên lưng thú nhân. Tuy nhiên chỉ là thú nhân khác tộc, không phải thú nhân tộc Bạch Hổ ngồi thoải mái, nhưng là thú nhân này biến thân thật sự rất cường tráng nha! Hơn nữa vảy của thú nhân này cũng thật đẹp, giống như đá quý lấp lánh vậy.

[EDIT-ĐM] TRỌNG SINH CÙNG THÚ LÀM BẠN - Dạ Bất Tư NgữNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ