Chap 12 (End)

3.8K 297 60
                                    

Izuku đang phi trên những tòa nhà, cậu nhìn Kacchan ngủ say trong tay, di chuyển nhanh hơn về căn hộ. Izuku đặt Katsuki lên giường, đắp chăn cho hắn rồi ngồi bên cạnh ngắm nhìn. Kacchan gầy quá, lúc ôm cậu ấy vào mới nhận rõ, xương cậu ấy gồ lên, cảm giác như không có chút thịt nào. Izuku tìm hộp cứu thương quanh nhà, cuối cùng cũng thấy nó ở cạnh giá sách, cậu mở hộp băng bó vết thương cho mình. Sau đó, Izuku quay lại phòng ngủ, cậu nắm lấy tay Kacchan rồi ngồi ngủ ngay bên cạnh giường

Katsuki mơ màng mở mắt, cảm thấy đầu mình đã nhẹ hơn, không còn đau như lúc trước, bỗng hắn nghe tiếng thở nhẹ, nghiêng đầu sang thì thấy mái đầu xanh đang nằm bên cạnh giường. Nhìn cánh tay băng bó của tên đó, Katsuki mới nhớ ra mọi chuyện, hình như hắn đã mất kiểm soát rồi trút hết lên người Deku. Đôi mắt Katsuki ảm đạm, dù bản thân hắn luôn tự nhắc nhở mình đó không phải là lỗi của nó nhưng sự thật là trong thâm tâm, hắn đã luôn hận Deku. Hận vì nó đã bỏ đi khi làm đủ mọi chuyện, hận vì lúc trước mỗi lần hỏi nó vì sao làm chuyện này, nó đều im lặng

Không phải Katsuki chưa từng tin Deku yêu mình lúc trước, có một thời gian hắn nghĩ thằng khốn này có khi thật sự yêu mình mới làm ra chuyện đó. Nhưng điều khiến niềm tin đó của hắn vỡ vụn là sự rời đi của Deku, nó bỏ đi mà không cho hắn một lí do. Về lâu dài, tinh thần Katsuki bắt đầu trở nên bất ổn, cơ thể hắn cũng biến đổi sau bao nhiêu lần làm tình, hắn không thể bắn nếu không cho ngón tay lỗ sau hay nghĩ về cảnh làm tình với Deku. Một lúc đi liền 7 năm, lúc nó quay lại, trong đầu Katsuki chỉ còn suy nghĩ thằng đó ghét mình, muốn trả thù mình. Mọi lời nói yêu thương lúc trước đã bị những cơn đau đầu giằng xé rồi lãng quên

Tớ yêu cậu nhiều lắm

Katsuki nhớ lại lời tên đó nói. Liệu hắn có hiểu lầm gì không? Mà cũng tại nó nên hắn hiểu lầm thôi, không phải lỗi của hắn

"Ưm, cậu tỉnh rồi sao, Kacchan?"

Izuku cảm nhận bàn tay mình nắm cử động thì tỉnh dậy, cậu nhìn đồng hồ trên kệ tủ, mới có 1h đêm, lúc đưa Kacchan về là 11h, cậu ấy ngủ ít vậy sao?

"Tao ngủ lúc mấy giờ?"

"A? Tầm 11h, Kacchan à, cậu ngủ ít quá, ngủ thêm được không?"

Katsuki nhíu mày, vậy mà ngủ được tận 2 tiếng, lâu rồi mới ngủ dài như vậy. Quả nhiên Deku là nguồn cơn của mọi việc, trận đánh nhau đó thực khiến hắn như trút bỏ gánh nặng

"Không ngủ được, bỏ tay ra"

Katsuki rút tay đứng dậy đi uống nước, Izuku bên cạnh vội chạy theo, cậu lo lắng hỏi han

"Không được đâu, đừng xuống giường, cậu muốn làm gì? Cứ sai tớ đi, tớ sẽ làm hết mà"

Ồn quá, thằng này vẫn nói liến thoắng như vậy

"Ồn quá, ngậm miệng mày lại. Tao vẫn tự lo tốt cho bản thân, đừng có xía vô"

Izuku bất đắc dĩ, Kacchan thật cứng đầu, lúc nào cũng tự mình lo mọi thứ. Ngày hôm đó, cậu chỉ quanh quẩn bên Kacchan cả buổi, cho đến khi hắn thấy phiền đuổi luôn ra khỏi cửa. Katsuki nhìn tay nắm cửa bị vỡ nát, hắn tức giận gọi người đến sửa

(DekuBaku) Khao khátNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ