PN1: Chữa lành

2.7K 263 16
                                    

Izuku đang sắp xếp lại các lọ thuốc, định đem cho hoặc vứt đi, cậu xếp thuốc vào lấp đầy một cái thùng to rồi quay ra sau nhìn người đàn ông tóc vàng đang ngồi rũ mắt trên ghế sô pha. Thấy đôi mắt lim dim của Kacchan, Izuku nhận ra hắn đang buồn ngủ nhưng không ngủ nổi, cậu nhanh tay dọn dẹp và đứng lên đi đến quỳ một chân trước mặt Kacchan, sau đó nhẹ bế hắn lên

Katsuki thấy mình bị bồng lên như vậy thì hơi nhíu mày, nhưng tinh thần hắn ủ rũ chẳng buồn tức giận, đây là trạng thái hắn ghét nhất, cả người đều mệt mỏi nhưng lại không vào giấc được. Katsuki dựa vào vai Izuku, để tên này đưa mình vào phòng ngủ và đặt hắn trên giường

"Kacchan, chúng ta đi ngủ nhé"

Katsuki nhìn Deku cởi quần mình ra thì híp mắt lại, từ lúc thấy việc làm tình gây tiêu hao thể lực và giảm căng thẳng, hắn đã có thể vào giấc mà không cần thuốc, việc làm với nó cũng trở nên thường xuyên hơn

Ban đầu vì Katsuki đã nghĩ Deku căm ghét mình nên hắn không tìm tên đó để gỡ rối nút thắt trong lòng mà cứ để tình trạng cơ thể ngày một xấu đi. Hắn biết nếu nói cho tên đó biết bệnh tình, Deku chắc chắn sẽ giúp đỡ, nhưng đối với hắn đó là sự thương hại, là nỗi nhục nhã hắn không thể chấp nhận nổi. Vậy nên, để bảo vệ lòng tự trọng của mình trước Deku, hắn thà để bản thân dần đi xuống chứ không nói một lời ra

Nhưng sự thật là lòng tự trọng của hắn vẫn luôn được Deku giữ gìn, bất cứ khi nào xảy ra tranh chấp giữa cả hai, nó luôn là người bảo vệ lòng tự tôn cao chót vót của hắn khiến hắn từ từ chấp nhận sự yếu đuối trong cảm xúc của mình. Cả trong lần này cũng vậy, Deku vẫn là người hàn gắn đầu tiên, những cảm xúc hắn cho là yếu đuối rồi chối bỏ, nó sẽ thay hắn biểu hiện ra, cứu vớt lấy phần tình cảm bấp bênh này

Vậy nên Katsuki chẳng thể tức giận nổi, cũng không ngăn nó muốn tiến lại gần mình

"Kacchan, tớ vào đây"

Katsuki run lên, đầu óc có chút mơ hồ,  hắn cảm nhận sự ấm áp của da thịt áp lên mình. Đôi tay thô ráp đầy sẹo trượt nhẹ, vuốt ve phần đùi non như gây ra một dòng điện

Izuku nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Kacchan đạt cực khoái, cơ thể hắn buộc chặt, đôi mắt ướt át cùng những tiếng rên trầm thấp vỡ vụn thoát ra. Sau đó, hắn hoàn toàn thả lỏng, mắt nhắm lại và hít thở đều đều, nhanh chóng rơi vào giấc ngủ. Cậu nhẹ rút ra, vứt bao cao su đi rồi ôm hắn say ngủ

Nhưng Kacchan thực sự ngủ rất ít, cậu mới ngủ một lát đã thấy hắn cựa quậy muốn ngồi dậy bèn mở mắt

"Kacchan, cậu dậy rồi sao? Cậu muốn đi đâu à?"

Katsuki đang tính đi ra ngoài bỗng thấy áo mình bị níu lại, quay qua nhìn Izuku thức giấc thì nhíu mày, hắn không vui nói

"Không phải việc của mày, ngủ đi Deku, tao tự lo được"

"A?  Không chịu, Kacchan muốn làm gì tớ cũng muốn làm"

Dù Kacchan không nói nhưng Izuku biết lí do hắn bị mất ngủ là do khía cạnh tinh thần. Vốn dĩ tinh thần của con người vô cùng phức tạp, rất khó để chữa lành khi gặp tổn thương, vậy mà năm xưa cậu lại dại dột xáo trộn nhận thức của Kacchan, khiến tinh thần hắn nhận lấy thương tổn lẫn di chứng sau này. Cậu không nghĩ mình có tư cách được ngủ khi Kacchan còn thức, cho nên chỉ cần hắn tỉnh ngủ là cậu cũng bắt mình dậy theo

(DekuBaku) Khao khátNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ