Chap 1

879 61 0
                                    

Làn gió len qua khe cửa sổ, Lưu Vũ đang ngủ bị thổi hơi lạnh, vươn tay mò mẫm tìm chăn bông, nhưng khi chạm vào lại cảm thấy ấm áp.

Cậu giật mình hoảng sợ, mí mắt mở ra như lò xo. Ngay lập tức, tầm nhìn của cậu bị đóng băng, vì Santa đang thở đều bên cạnh cậu, ngủ ngon lành.

Lưu Vũ há to miệng, thật vất vả kiềm chế không được kêu to, vội vàng cúi đầu nhìn xuống thân ảnh của mình.

Không mặc quần áo, khỏa thân.

Nơi riêng tư hiện vẫn đau, cử động cẳng chân thật khó khăn.

Kí ức ùa về trong não ... Đêm qua cậu đã làm gì? Cậu đã làm cái quái gì đêm qua?

Đêm qua là một bữa tiệc ăn mừng. INTO1 lần đầu tiên tham gia một chương trình tạp kỹ, sau khi kết thúc, Lâm Mặc hét lên rằng cậu muốn xây dựng một đội ... Sau đó thì sao? Sau đó, có vẻ như mọi người đã quá mệt để di chuyển nên Châu Kha Vũ và Bá Viễn đã ra ngoài mua rượu để mang về ...

Không ai trong số mười một người bọn họ có thể vượt qua tửu lượng rượu, còn sĩ diện nhất quyết phải hoàn thành mọi công việc, kết quả chính là một mớ hỗn độn say trái ngã phải.

Cậu giữ lấy một tia thanh tỉnh cuối cùng giúp Santa trở về phòng. Sau đó, không hiểu sao hai người lại bốc hỏa, hôn hít, xé rách, nằm trên giường, tóm lại là làm rất nhiều chuyện người lớn ... Ký ức giống như những thước phim cổ trang, trong tâm trí Lưu Vũ hiện lên từng khung hình. Nghĩ đến đó, mặt cậu nóng cả lên, nóng đến mức cậu có thể rán chín một quả trứng .

Bên này Lưu Vũ vẫn chưa thoát khỏi hồi ức của mình, bên kia Santa đã thức dậy. Khoảnh khắc Santa mở mắt, hắn có thể cắt được bốn hoặc năm biểu cảm trong một giây, cuối cùng, hắn không thể khống chế được thanh âm của mình, "A" một tiếng kêu lên.

Cái này cũng không biết là ai xúc phạm ai.

Hai người ráo riết tìm quần áo, lại không biết chiếc quần dài đã vứt ở đâu. Santa thậm chí không thể tìm thấy quần lót của mình, tìm nửa ngày mới phát hiện nó đang bị đè dưới gối của Lưu Vũ.

Cậu đỏ mặt ngượng ngùng nói: "Cái đó, cái đó, của anh ..."

Lưu Vũ cẩn thận đưa qua, đầu cũng không dám ngẩng. Trong lúc bàn giao, cả hai vô tình đụng phải ngón tay nhau, như bị điện giật, nhanh chóng rút lại.

Santa hoảng sợ mặc lại quần lót, trong khi Lưu Vũ, người luôn tỏ ra bình tĩnh và dè dặt, cũng cầm lòng không yên, ngữ khí run run nói: "Chúng ta, chúng ta tối hôm qua giống như là ..."

Tiếng gõ cửa đột ngột khiến nửa sau câu nói dừng lại.

Riki chết lặng đứng ở cửa.

Khăn trải giường lộn xộn, hai người mặc quần áo nửa người, biểu cảm phong phú của Riki nói với Lưu Vũ rằng anh chắc chắn đang liên tưởng ra hàng trăm cảnh không phù hợp với trẻ em.

Santa ấn ngón trỏ lên môi ra hiệu Riki giữ im lặng.

Riki lắc đầu, như thể nói rằng đã quá muộn.

Sau đó Lâm Mặc xông vào, và Lưu Vũ biết rằng nó đã kết thúc ngay khi cậu nhìn thấy Lâm Mặc. Cậu nhanh chóng nấp dưới chăn để che đậy bản thân, đây là sự giãy giụa để giữ gìn vài phần thể diện cuối cùng của cậu.

[Hảo Đa Vũ] Chúng ta sau một đêm xuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ