Chương 3

15K 179 0
                                    

Vừa nói xong, như một ngọn
lửa châm trên môi của
Giang Liên Ân, môi của
Nhiếp Tĩnh Xa chiếm lấy môi
của cô.
Giang Liên Ân nhịn không
được thở dốc ra tiếng, người
con trai này...Ai! Hắn bao
phủ môi của cô,nhiệt liệt
hôn cô ,khi môi hắn hòa
nhập vào trong miệng , cô
kịch liệt thở phì phò,hắn tấn
công mãnh liệt như thế làm
cho cô không chống đỡ
được. Nhấm pháp hương vị
ngọt của cô ,hắn phát ra
một thanh âm khàn
khàn.Hắn vẫn tưởng tượng
cảm giác thưởng thức cô là
cái gì,nhưng mà ảo tưởng
nhiều cũng so ra không
bằng sự thật , cô so với
tưởng tượng của hắn còn
muốn ngọt gấp mười. "
Ưm......"Toàn thân cô như
nhũn ra,cơ hồ chân không
đứng được.
Hắn kích động ngọn lửa tình
hôn cô làm cho tim cô đập
nhanh, thân thể nóng lên......
Cô có dự cảm cùng hắn ở
một chỗ không phải chuyện
đơn giản ! Kế tiếp vài
ngày,tựa như tham gia buổi
lễ long trọng,tinh thần
Nhiếp Tĩnh Xa thực phấn
khởi,tinh lực lại dư
thừa,buổi sáng hai người
bận công việc,rồi tới buổi
tối,hắn liền mang Giang
Liên An đến nhà hàng ăn
buổi tối lãng mạn.Nếu
không phải nàng quá mệt
mỏi,hắn còn có thể lôi nàng
ra bờ biển tản bộ. Buổi tối
cùng ban ngày hắn hoàn
toàn bất đồng,nghiêm khắc
ít mà ôn nhu thì nhiều,sự
quan tâm thay thể vẻ mặt
hất hàm cùng bá đạo,làm
cho cô cảm giác được bội
lần yêu thương sủng ái.
Trước khi về nước một
ngày,hắn sắp xếp riêng một
lộ trình nói muốn cùng cô
rỗi rãi trôi qua một
ngày,đưa cô cùng hai người
đi shoping,xem phim,không
nghĩ tới hắn lại mang cô đi
vào bến tàu. Khi cô nhìn
thấy du thuyền Mã Ly,cằm
kinh ngạc thiếu chút nữa rớt
xuống, biểu tình của cô làm
cho hắn nhịn không được
bật cười,vì cô giật mình mà
khẽ nhếch môi hôn một cái
," Em giật mình sao ?" Cô
gật gật đầu, trong chốc lát
mới khôi phục bình tĩnh. ."
Tất cả đều là của anh?"
"Đúng" Hắn cười nói." 5 năm
trước anh mua, anh thích
ngày nghỉ đi du thuyền ra
biển giải sầu,cái này không
là gì,rất nhiều người đều
làm như vậy."
" Em chỉ xem qua trên TV."
Cô đương nhiên biết sẽ có
người lái du thuyền đi ra
ngoài chơi,nhưng biết là
một chuyện , chính mình
nhìn thấy lại là chuyện khác.
"Du thuyền tốt ở chỗ chính
là em thật sự muốn khi
thanh tĩnh,không có người
quấy rầy em."
"Nhưng thật ra, loại thanh
tĩnh này cũng không tiện
nghi." Hắn cười to: "Kiếm
tiền chính là muốn lấy đến
hoa, anh mang em đi
shopping,ngày hôm qua anh
đã muốn gọi cho em nên dự
định chuẩn bị thật tốt." Cô
đi theo hắn xuống khoang
thuyền, quả nhiên phát hiện
đã chuẩn bị tốt không ít đồ
ăn và rượu ngon Hắn điều
khiển du thuyền rời bến tàu,
cô đứng ở bong tàu ngăm
nhìn cảnh sắc xung
quanh,càng cách xa bờ,hỗn
loạn huyên náo giống như
cũng rời xa. Gió biển thổi
rối tóc , cô không để ý
lắm,mặc cho tóc tung bay
trong gió,nếu không phải
bởi vì hắn.
Đại khái đời này cô không có
cơ hội ngồi trên du thuyền.
Ngẫm lại,gia cảnh 2 người
thật sự kém rất nhiều,gai
đình của cô chính là ở bậc
trung,xí nghiệp gia đình hắn
lớn thứ 2,nhất định sẽ có
người cho rằng cô trèo
cao ??? Cô nhẹ nhàng thở
dài, đem cảm xúc không xác
định được trong lòng đẩy ra,
cô không muốn tự chuốc
thêm phiền toái, khiến tất
cả tự nhiên tiến hành đi!
Chạy đến một vùng biển
không người, Nhiếp Tĩnh Xa
tắt động cơ , làm cho du
thuyền theo sóng biển chậm
rãi phập phồng,sau đó bưng
rượu cùng thức ăn ngon đi
lên boong tàu,nằm phơi
nắng. Hiện tại cô rốt cục
biết vì sao hắn vì có cái gì
có có một làn da màu đông
cổ. "Muốn xuống bơi lội
không?"
" Nhưng em không mang áo
tắm" Giang Liên Ân dừng
lại,bỗng nhiên nói:"Đừng
nói với em ,ngay cả áo tắm
anh cũng chuẩn bị cho em
nhé !" Nhiếp Tĩnh Xaười
nói": Đương nhiên! Từ trước
đến nay, anh làm việc luôn
chu đáo. Nào đi , trước hết
chúng ta bơi lội một chút,ấu
đó đi lên ăn cái gì." Cô
không lay chuyển được hắn,
đành phải rời thuyền khoang
thuyền đi thay áo tắm, vừa
mở tủ quần áo ra , phát
hiện hắn cũng chuẩn bị hơn
10 bộ, cô cười lắc đầu,hắn
nghĩ rằng cô chụp ảnh bơi
lội sao?" Cô chọn bộ một vài
bộ kín đáo ngay cả đồ bơi ,
thuận tay cầm khăn lông
quàng quanh người mình,đi
lên boong tàu, lại phát hiện
hắn không ở boong tàu.
Cô nhìn xung quanh mới
phát hiện hắn đã ngâm
mình ở trong nước biển.
"Xuống dưới đây!" Hắn
hướng cô kêu to Cô đứng ở
boong tàu nhìn thấy hắn.Tuy
rằng cảm thấy chính mình
thực buồn cười, nhưng
trước mặt hắn, Giang Liên
Ân vẫn là có chút ngượng
ngùng kéo khăn mặt. Hình
như nhận thấy cô xâu
hổ,hắn chìm vào trong biển
bóng dáng biến mất. Lúc
này cô mới đem khăn mặt
để ở ghế, tâm tình khoái trá
nhảy vào trong nước,nước
biển mang theo một tia ấm
áp, cô thoải mái mà mỉm
cười, ngửa mặt ở trong biển
nhìn nhìn về phía xa toàn
một màu xanh của biển.
Bỗng nhiên hắn xuất hiện ở
phía sau cô,lấy hai tay ôm
lấy cô. Cô hoảng sợ,kêu sợ
hãi một tiếng sau lại cười
hắn,hai người ở trong nước
chơi đùa ầm ĩ, truy đuôi. Khi
hắn ôm cô đi xuống thì trời
đã tối, cô mỉm cười đấm
vào bờ vai hắn , mãi cho
đến khi cô không có không
khí,hắn mới ôm cô lao ra
mặt nước. Giang Liên Ân lớn
tiếng thở dốc, "Anh thật xấu
xa." Cố ý mất hứng lườm
hắn. Hắn cười hôn lên của
môi cô , đầu lưỡi thâm nhập
vào trong miệng cô . Giang
Liên Ân thả lỏng hôn cổ hắn
, ở trong miệng thử hương
vị của biển.Trong lòng hắn
rất ấm áp,làm cho cô ở
trong biển thả lỏng thân
thể,tùy ý sức nổi chống đỡ
sức nặng của cô . . . . . .
Cô cảm thấy được toàn thân
giống như ngọn lửa bình
thường,chỉ có thể theo hắn
thiêu đốt,ở trong hỏa
diễm,hai người phóng tất cả
tình cảm mãnh liệt,đạt tới
cao trào. Sau một hồi, hắn
mới có khí lực ngẩng đầu,
lại phát hiện trên mặt hắn
có nước mắt.
"Bảo bối, anh lại làm đau
em sao?" Hắn lo lắng hỏi.
Nghe thấy sự lo lắng trong
thanh âm của hắn, cô lắc
đầu nói:" Không có." Cho dù
đau đớn côcũng không cảm
thấy, hắn mang đến vui
sướng thật sự quá mạnh
mẽ, cô không có cảm thấy
được cái gì không khỏe.
Tưởng tượng đến tình cảnh
vừa rồi hắn mới vừa rồi lấy
lòng của cô,cả mặt cô đỏ
hồng lên. Hắn cười ôm chặt
cô, " Anh không cho em cảm
thấy đau." Cô không nói
chuyện, chính là đem mặt
chôn ở cổ hắn. " Anh cảm
thấy đượcânh giống như rất
muốn em !" Cô khiếp sợ
ngẩng đầu, "Cái gì? Ngươi
điên rồi!" Biểu tình của
Giang Liên Ân làm cho hắn
cười to thế mới biết hắn
đùa cô ,tức giận đấm hắn
một cái,cầm lấy khăn tằm
quàng lấy chính mình.
"Đừng che, anh thích nhìn
em." Lần này nàng thông
minh,hắn bắt lấy tay cô đè
xuống giường,lại cùng hắn ở
trên giường, nói không
chừng chờ một chút hắn
thật sự tới đây, cô cũng
không chống đỡ được.Hiện
tai, hai cái đùi của cô tựa
như trái cây đông lạnh,đều
không có chút sức lực " Em
nghĩ em phải ăn cái gì, em
đói bụng ."
Giang Liên Ân vội đi ra
ngoài. Hắn đành phải cũng
đứng dậy đi theo sau cô.Ra
sau boong tàu, cô phát hiện
hắn trắng trợn không có
mặc quần áo,đỏ mặt quay
đầu đi.
" Anh mặc xong quần áo
được chưa?" Cô nhặt quần
bơi lên boong tàu. " Anh
đều tắm nắng như vậy, em
nên thử xem." Hắn bỗng
nhiên từ sau ôm lấy cô,hôn
cô một cái." Để anh giúp em
phơi nắng" "Không cần." Cô
giãy dụa."Mau thả em ra!"
"Không cần!" Hắn ôm càng
mạnh. ." Tại sao em lại
muốn đẩy anh ra ?"
"Tại anh cố ý làm cho em
xấu hổ." Giang Liên Ân cảm
thấy được hắn căn bản là cố
ý.
Hắn cười khẽ hôn vành tai
của cô." Anh thích nhìn bộ
dáng xấu hổ của em." Cái
này cùng bộ dáng bình
thường của cô quả thực là
khác nhau một trời một vực.
Giang Liên Ân trừng hắn liếc
mắt một cái, " Anh rốt cuộc
có cho em ăn cái gì hay
không ?"
Hắn lại hôn cô một chút rồi
mới buông cô ra ."Cọp mẹ
đói bụng, được rồi, chúng ta
chờ một chút rồi sẽ tiếp
tục." Giang Liên Ân không
khỏi xấu hổ,hắn vẫn là đang
mặc quần bơi.
Cô lúc này mới cảm thấy
được tự do một chút,cùng
hắn cùng nhau ngồi xuống
thưởng thức sandwich cùng
cảm nhận hương thơm lạnh,
gió biển thổi đến làm cho
sức lực cô rung lên, cô đã
hồi lâu không có thả lỏng
như vậy.
Cùng hắn ở cùng một chỗ,
cái gì cô cũng không lo lắng,
bởi vì hắn đem hết thảy đều
chuẩn bị rất khá, cô chỉ cần
hưởng thụ là tốt rồi.
Ăn xong cơm trưa, hai người
nằm ở boong tàu phơi nắng,
nghĩ đến ngày mai sẽ quay
về Đài Loan.Dĩ nhiên cô có
chút luyến tiếc.Giang Liên
Ân nhẹ nhàng thở dài, hy
vọng thời gian có thể đứng
im một khắc,
Nhưng cô biết không có khả
năng, nghĩ đến người này,
cô không khỏi lại thở dài
"Làm sao vậy?" Hắn khởi
động thân thể, cúi đầu hôn
cô một chút."Tại sao em lại
thở dài?"
"Không có gì, chỉ là cảm
thấy như đang mơ." Cô mỉm
cười, " Em thích cảm giác
thả lỏng này."
"Em bình thường thật
nghiêm khắc với bản thân
mình ." Hắn dùng lực hôn cô
một chút, bàn tay to xâm
nhập vào trong áo cô , âu
yếm sờ nắn thứ mềm mại
của cô.
Giang Liên Ân vốn là muốn
ngăn cản hắn,nhưng nghĩ
đến ngày mai sẽ về nhà, cô
quyết định mặc sức cùng
hắn hưởng thụ cảm giác,hắn
ở bên môi than nhẹ một
tiếng,dịu dàng quay về hôn
hắn,ở hai tay hắn rắn chắc
ngăm đen dao động.
Không biết tại sao,đối với
chuyện ngày mai phải về
nước, cô mơ hồ có chút bất
an, lại không biết chính
mình bất an cái gì.Có lẽ là
mấy ngày nay rất hạnh
phúc,làm cho cô cảm thấy
không thực tế,giống như ở
trong mộng.
Cô lo lắng vừa rời khỏi
Mỹ,mộng này sẽ tỉnh! Trong
lòng bất an làm cho cô
không biết như thế nào cho
phải.Đã thật lâu cô không có
cảm giác không xác định thế
này.
Giang Liên Ân nhẹ nhàng
ôm chặt hắn, ở giữa tình
dục tiếng ngâm giãy giụa,
Mặc kệ tương lai như thế
nào.Cô nhẹ giọng nói với
chính mình, cô không hối
hận.........

Ác Nam Hấp Dẫn ( 18+ )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ