| 29 | - 31/10/2016

1.4K 276 25
                                    

31/10/2016

Đối với nhiều người, đây là một ngày Halloween vui vẻ, hoặc chỉ là một ngày thứ Hai đầu tuần không hơn không kém. Nhưng với những người quen biết Baji Keisuke thì không chỉ đơn giản như vậy.

Bởi hôm nay là ngày giỗ của anh ta, ngày mà một người bạn tốt, một người đội trưởng đáng tin cậy, một người con ngoan ngã xuống, để lại biết bao đau thương và mất mát.

Mikey nhận lấy chiếc áo khoác gió từ tay Sanzu mặc lên người, quàng thêm một chiếc khăn len với thái độ khó chịu. Nhìn cái thân hình mảnh khảnh gầy gò dường như có thể bị gió cuốn đi bất cứ lúc nào thế kia, không bắt mặc thêm đồ thì gió có lẽ sẽ cuốn cậu ta đi thật.

"Mikey-san, chờ một chút. Anh chuẩn bị đi thăm mộ Baji phải không?" Quỳnh ngỏ ý muốn đi cùng "Có thể cho tôi theo không?"

"Tại sao?" Mikey nghiêng đầu thắc mắc.

"À, chỉ là... muốn thắp một nén nhang và bày tỏ niềm ngưỡng mộ thôi." Quỳnh khịt mũi, chắp tay cầu xin "Tôi đi cùng với nha?"

"Tuỳ." Ném lại một câu không đầu không đuôi, Mikey nhấn nút gọi thang máy rồi bước vào. Nhận được sự đồng ý, Quỳnh cũng ngay lập tức theo sau.

Sanzu lái con Porsche rời khỏi hầm, đỗ lại trước Mikey và Quỳnh rồi xuống xe mở cửa cho Mikey. Còn Quỳnh, nó không lên xe ngay mà đứng nhìn, như thể đang phân vân điều gì đó. Chờ cho Mikey yên vị ở ghế sau ghế lái, nó mới mở cửa ngồi vào ghế cạnh Sanzu.

_________________________

Sanzu đứng chờ ở ngoài lối vào nghĩa trang, chỉ có Mikey và Quỳnh vào trong. Cả hai thắp cho Baji nén nhang rồi nhắm mắt, chắp tay một lúc.

"Đi thôi." Mikey mở mắt rồi đứng dậy.

"Hai anh về trước đi, để tôi ở lại đây một chút được không?" Quỳnh nói "Tôi nhớ đường về rồi."

Mikey không nói gì, chỉ gật đầu rồi đi về phía Sanzu. Quỳnh lấy trong túi nilon ra hộp peyoung đã chế biến sẵn, mở nắp trộn đều rồi đặt lên một đôi đũa.

"Baji-san, có lẽ anh không biết em là ai đâu, nhưng em thì biết rõ lắm." Quỳnh ngồi phịch xuống đất, hai tay ôm gối, đối diện với ngôi mộ.

"Lần đầu em nhìn thấy anh trong truyện tranh là 17 tháng 6 năm 2020. Lúc anh xuất hiện em ấn tượng cực kì, một tay tùy hứng, đói bụng thì đốt xe, bực tức thì túm người đi đường đấm túi bụi, lại còn phản bội Touman theo Ba Lưu Bá La. Nghe tồi tệ nhỉ? Sau đó, anh bị Kazutora đâm nhưng vẫn đủ sức đập 50 người và Kisaki ra bã. Rồi anh tự đâm bản thân... để Kazutora không mặc cảm vì tội lỗi của mình. Anh đã làm được việc mà không ai làm được, em ngưỡng mộ lắm."

"Em có một người chị kết nghĩa. Chị ấy thích anh khi vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường. Từ đó đến giờ đã 4 năm, chị ấy lấy chồng rồi, cũng đã có một đứa con 5 tháng tuổi, nhưng chị ấy vẫn thích anh, vẫn luôn miệng gọi anh là 'anh yêu', dù bận bịu với gia đình nhưng vẫn dành thời gian tổ chức sinh nhật cho anh, người chị ấy yêu nhưng không thể với tới. Chị nói dù là 10 năm sau, chị ấy vẫn yêu anh, dù anh chỉ là một nhân vật giả tưởng."

[Tokyo Revengers] Will you marry me?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ