Lưu ý: Phần này không liên quan đến chính truyện!
---------------
Từ nhỏ, tôi đã là người hầu của nhà Sutivanichsak. Cậu chủ mà tôi theo hầu, người khó tính lắm.
Mỗi lần tôi làm việc gì khiến cho bản thân bị thương, cậu đều quát mắng tôi. Lúc đó, nhìn mặt cậu rất dữ:
- Nè Nani! Ai cho cậu nhổ cỏ đằng sau sân vườn? Trầy hết cả tay rồi này!
Đôi bàn tay ngọc ngà của cậu chủ đang cầm lấy đôi bàn tay đầy bùn đất của tôi: một sự tương phản gai mắt. Tôi vội rút tay về, lau bậy bạ lên áo mình:
- Tôi biết lỗi thưa cậu chủ! Cậu đừng đụng vào tay tôi, bẩn ạ!
Nhìn vẻ đăm chiêu của cậu chủ Dew khiến tôi hơi lo lắng. Cậu nhìn tôi như thế lại thở dài:
- Tôi lo cậu bị thương thôi. Cậu... rất quan trọng với tôi, có biết không?
Cái ánh mắt chan chứa tình cảm ấy của cậu chủ khiến con tim tôi đập loạn liên hồi. Tôi vội lấy lí do đi rửa tay để trốn tránh ánh mắt đó của cậu.
Mặc dù ít học nhưng tôi không ngốc! Tôi thừa biết tình cảm mà cậu Dew dành cho mình không đơn giản chỉ là tình bạn, tình chủ tớ. Mà tôi càng rõ hơn ai hết, chính mình cũng không đơn thuần xem cậu như chủ cả mà hầu hạ.
Mấy bữa đêm hầu cậu ngủ, tôi đều lẳng lặng quan sát nét dịu dàng khi say giấc nồng của cậu. Cái nét ấy chẳng cáu gắt, đanh đá như thường ngày.
Biết được tình cảm của mình, mỗi lần nhìn ông bà chủ, tôi thấy có lỗi lắm! Lúc ông bà mua tôi từ cô nhi viện chắc cũng không nghĩ tôi sẽ có tình cảm tày trời như thế với cậu chủ. Nhưng vạn sự trên đời này thật trớ trêu: người không nên thích, tôi lại thích.
Từ cái ngày tôi nhận ra tình cảm của mình dành cho cậu Dew, tôi sốc ghê lắm! Mà nhiều hơn là đau khổ, bởi dù cho cậu có đáp lại tình cảm của tôi, tôi cũng không thể đứng bên cạnh cậu với tư cách người yêu.
Như vậy, tôi chôn sâu tình cảm của mình, trở thành một người hầu trung thành bên cạnh cậu Dew.
Cứ ngỡ mọi chuyện sẽ bình lặng trôi qua như thế thì một sự việc xảy đến khiến tôi vỡ mộng. Ông bà chủ hứa hôn cậu Dew cho một tiểu thư nhà quyền quý khác.
Nghe được tin ấy, tim tôi chết lặng, hốc mắt đỏ dần lên, nước mắt giàn giụa. Tôi cố cầm lòng quay đi lau nước mắt chẳng để cậu thấy.
Hôm đó, cậu Dew lạ lắm! Cậu uống say, ôm chầm lấy tôi nói mớ:
- Nani à! Tôi yêu cậu lâu lắm rồi. Cậu... không cảm nhận được sao? Từ lần đầu tiên nhìn thấy, tôi đã yêu cậu rồi. Cho tôi trái tim cậu được không? Bao nhiêu năm che dấu tình cảm của mình, tôi mệt lắm.

BẠN ĐANG ĐỌC
|DewNani| Kỷ Niệm - DVCH (Hoàn)
FanficThể loại: boylove, ngọt sủng Giới thiệu sơ lược: Kỷ niệm luôn là thứ giày vò trái tim con người. Đặc biệt là kỷ niệm tình yêu. Nó cứ mãi hiện hữu trong tâm trí chúng ta, khiến ta phải đau khổ, tiếc nuối... Couple chính: Dew × Nani