Chap 17: Năm hai

328 20 2
                                    

Bernice gượng ngùng, cô bối rối nhìn thẳng Oliver Wood. Cô lắp bắp:

- V - Vậy... Em xin phép em về trước đây. Có lẽ anh Cedric đang chờ em ở Tiệm Công Tước Mật...

Wood cười toe toét, anh gật đầu tạm biệt cô út nhà Digorry. Cô bé vừa đi được một đoạn thì khựng lại. Má hơi phiến hồng, cô nhóc quay lưng lại rồi kiễng chân lên hôn má anh một cái nhanh chóng chạy đi ngay. Wood đặt tay lên má mình, anh cười càng lúc càng nhiều hơn. Đến nỗi kéo dài tận cả mang tai, may cho anh không bị ảnh em song sinh nhà Weasley bắt gặp. Chứ không tụi nó sẽ kể lể hết cho cả trường nghe mà coi. Không những thế còn khiến cho cô bé phải mệt mỏi xử lý đám nữ sinh cuồng mình. Anh cầm găng tay vừa mua quay về nhà của mình.

Bernice chạy thoát khỏi Wood, cô nàng bước tới trước cửa Tiệm Công Tước Mật. Đưa đôi mắt của mình nhìn vô bên trong Tiệm, hòng tìm thấy bóng dáng anh trai cô và chị dâu tương lai. Thật mừng cho cô, cả hai người họ kéo nhau ra cửa tiệm nhìn cô. Yaxley không khỏi cười toe toét nhiều hơn, chị ấy nháy mắt với Bernice liên tục. Cả hai trao đổi mắt qua lại với nhau, Yaxley trêu chọc cô nàng “Aydo~ Mới sắp vô đầu năm hai mà cô bé đã thân mật với anh chàng đầu gỗ kia rồi hén?”. Bernice bĩu môi, cô trao đổi mắt với Yaxley cố biện minh mặc dù không biết liệu bà chị này có thấy hay không: “Em không có nhá! T- Thì tại ảnh ... đột ngột thôi!”

Cả ba tách nhau, Cedric nắm tay em gái mình rời khỏi Hẻm Xéo. Bà chị Yaxley tạm biệt họ rời về trang viên nhà Yaxley, mắt vẫn cứ dí dỏm co giật khoé mi trêu ngươi Bernice. Mặt cô bé đỏ bừng bừng trông sắp bốc khói đến nơi, bĩu môi dậm chân xuống nền đất như thể đang rất bực bội. Anh cười nhẹ nhàng, xoa đầu cô bé trấn an. Cả hai anh em nhà Digorry đến quán Cái Vạc Lủng, bọn họ dùng mạng lưới Floor về nhà của mình.

Ngày 1 tháng 9 năm 1923

- Nào, nào hai đứa! Cedric nhớ chăm sóc cho em gái nhỏ nhé!

Bà Digorry cùng cả nhà đến sân ga 9 3/4, vẫy khăn tạm biệt hai đứa con yêu quý của mình. Ông Amos không quên nhắc nhở Cedric chăm sóc cho Bernice, ông không an tâm lắm khi con bé độc lập một mình với bạn cùng phòng của nó. Mặc dù năm học đầu tiên của con bé đã chứng tỏ. Nguy hiểm luôn rình rập mọi ngóc ngách, ông không muốn các con của mình lao vào bất cứ nguy hiểm nào. May mắn năm trước chỉ có một chút hỗn loạn bởi đám quỷ khổng lồ "xổng chuồng", không biết năm nay sẽ xảy ra thêm loại chuyện tốt xấu gì. Hy vọng tụi nhỏ đều an toàn, bình an bước tiếp những năm học ở Hogwarts. Cedric đến hiện tại đã sắp năm cuối rồi, còn Bernice đang năm thứ hai của con bé. Hai vợ chồng đứng cạnh nhau, vợ ông sụt sịt cùng ông nhìn đoàn tàu rời khỏi sân ga. Cả hai lên đường quay lại ngôi nhà nhỏ của họ, thiếu vắng các con yêu quý. Họ tiếp tục sinh hoạt bình thường như mọi ngày.

Đoàn tàu dừng lại, các học viên năm hai chuyển đến một địa điểm khác. Ở đây, tất cả bọn họ sẽ được đưa đến Hogwarts nhờ vào những con Vong mã "vô hình". Cô có đọc trong cuốn sách «Chăm sóc sinh vật huyền bí và nơi tìm ra chúng» của tác giả Newt Scamander. Vong mã là một loài ngựa được mô tả là màu đen sì, nhìn chung không có đáng sợ lắm. Và chỉ khi bạn chứng kiến người chết, bạn mới nhìn thấy rõ về chúng như ban ngày. Cô nhìn chăm chăm vô con ngựa, bản thân cô vốn là linh hồn xuyên không vào game ảo. Tự hỏi tại sao mình có thể thấy Vong mã trong khi bản thân và người nhà vẫn sống sờ sờ nguyên vẹn, đã vậy cô ở trên thế giới thực còn rất rất chi là bình thường nữa chứ. Khó hiểu ghê.

[ĐN Harry Potter_Drop] Bước Bên Cạnh Nhau Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ