Từ rất lâu về trước, trong đầu Albedo đã luôn vang lên một giọng nói. Anh căm ghét "nó", nhưng "nó" là gì, chính bản thân anh cũng không rõ. Dẫu vậy, anh biết chắc một điều, chỉ cần anh bất an thì "nó" sẽ lại xuất hiện, dụ dỗ anh làm điều sai trái.
Ngày trước, Albedo có thể bỏ ngoài tai lời cám dỗ ấy mà sống, nhưng Albedo của "lúc ấy" và "hiện tại" không hề giống nhau. Tần suất xuất hiện của thanh âm ấy ngày càng nhiều lên, song hành với sự tăng dần của mối lo toan trong anh.
Đáng ghét hơn, "nó" hiểu rõ anh hơn bất kì ai anh từng biết, giống như thể nó là chính anh vậy.
"Nó" là "bản ngã" của Albedo ư? Là "cái tôi" khao khát huỷ diệt từ thuở mới sinh mà anh đã luôn cố kìm nén và che giấu?
Hoá ra, chính Albedo cũng chẳng thể hiểu được bản thân mình.
*
"Nhớ Sucrose không? Người yêu của ngươi ấy?"
Mỗi ngày đều bị giọng nói ấy làm phiền, Albedo đã cảm thấy phát ngán rồi.
- Thì sao?
"Cô ta nói muốn ở bên cạnh ngươi đến hơi thở cuối cùng mà, nhỉ?"
- Không...
Nhưng anh đồng thời cũng đang dần bị nó khuất phục, bằng chứng rõ nhất chính là việc Albedo đã không thể nào bỏ ngoài tai lời nói của nó nữa...
"Nếu ngươi chết một mình thì sẽ cô đơn lắm, chi bằng đưa cô ta đi cùng."
...bởi lời nói của "nó" không phải không có lý.
"Ngươi sợ cô đơn lắm mà? Chết một mình không phải rất cô đơn sao?"
Anh chợt nhận ra bản thân đã sai vì trong thoáng chốc đã nhẹ dạ mà tin "nó".
- Để ta yên!!
Albedo lắc lắc đầu, cố gắng không để bản thân bị chiếm đoạt tâm trí.
"Ta là tiếng nói sâu thẳm trong lòng ngươi. Ngươi nên nhớ, ta biết ngươi muốn gì."
- Cô ấy phải sống, bởi ta và cô ấy là hai con người riêng biệt. Cô ấy có tương lai của mình, và ta thì có của ta.
"Em muốn ở bên cạnh anh!"
Giọng nói trong trẻo của em bỗng vang lên trong đầu anh, đó là khi cả hai còn đang hẹn hò. Albedo bỗng mủi lòng, ý chí dần lung lay.
- Nhưng...
"Ngươi luôn muốn ở bên cạnh cô ta mà, như vậy cũng đâu có sai?"
- ...
Một thoáng im lặng của anh làm nó như được tiếp thêm niềm tin, rằng phần thắng giờ đây đã thuộc về mình rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AlbeRose] To you
Fanfiction- Đừng bỏ em được không? - Ừ, tôi ở lại với em. **** OOC, có chi tiết gây khó chịu cho người đọc nên cân nhắc trước khi đọc nha. Vì đây là lần đầu thử sức với thể loại angst nên nếu các bạn cho mình nhận xét, mình sẽ rất vui ạ :3