Vĩ thanh (Hạ)

189 4 0
                                    

Ẩn sâu trong rừng cây bí hiểm...

Một chất giọng ưu mỹ mê người phát ra tiếng than nhẹ rấm rứt...

"A a... Không nên.... Không nên mà.... Buông..... Ta sắp chết.... Tỷ phu.... Để ta bắn đi.... Cầu ngươi đó... Tỷ phu."

Băng sơn mỹ nhân một đầu bạc trắng nằm ở dưới thân nam nhân, hai mắt đẫm lệ lưng tròng lớn tiếng cầu xin.

"Khanh Khanh, để tỷ phu đi vào cái đã, rồi cho ngươi bắn... Có được hay không..."

"Ô... Không nên... Đã lâu không có làm mà... Ta sợ đau đó..."

"Thì ra là vì chuyện này a... Đừng sợ, Phi nhi hiếu thuận chúng ta lắm, sớm đã tặng ta bí dược tuyệt hảo, Khanh Khanh tuyệt đối sẽ không đau nhức đâu." Nam nhân cực lực trấn an.

"Phi nhi ghê tởm, bán đứng sư phụ!"

"Khanh Khanh hiểu lầm Phi nhi rồi, hắn là có ý tốt thôi. Tâm can của ta à, cầu ngươi đó, tỷ phu muốn ngươi đến điên rồi... Có được hay không?"

"Ân... Vậy tỷ phu nhẹ một chút, nếu làm ta đau nhức, liền không bao giờ... để ý ngươi nữa."

Không ai có thể nghĩ đến băng sơn mỹ nhân lạnh lùng thế nhưng lại làm nũng khả ái như vậy.

"Không có, tỷ phu sẽ rất ôn nhu mà... Khanh Khanh của ta..."

"Hừ ân... Chậm một chút... A a... Tỷ phu... Tỷ phu..."

"Khanh Khanh... Đau không?"

"Hừ ân... Không đau..."

"Thế tỷ phu có thể đi vào sâu thêm chút không?"

"Ân a a —— hảo sâu hảo sâu a —— ô... Tỷ phu thật xấu... Nhẹ một chút... Tỷ phu... A... A... Không được..."

"Cáp Aha a... Bản vương chịu không nổi nữa... Khanh Khanh... Khanh Khanh của ta..."

"Ô... Sướng quá xá... Sướng quá xá... Cố sức... Lại dùng lực... Tỷ phu... Tỷ phu..."

"Khanh Khanh... Khanh Khanh..."

Hai người tại góc rừng bí hiểm liều mạng triền miên, thoả thích rong chơi trong thiên đường cực lạc biến mất đã lâu, hồn nhiên không phát giác ra vẻ mặt đờ đẫn của bản thân đã bị hai người vãn bối nhìn lén hết trơn hết trọi...

"Hi, cục cưng, đẹp ha?" Bạch Lăng Phi nhìn người trong lòng đang đực mặt ra mà cười cười hỏi bên tai.

"Biến thái nhà ngươi không có luân lý đạo đức! Ngay cả sư phụ của mình còn dám dòm lén! Trẫm muốn méc sư phụ ngươi."

"Hi, đi nói a, chính ngươi cũng nhìn lén hoàng thúc mình, hay là ta cũng nên đi méc hoàng thúc ngươi luôn nhở?"

Muốn thượng liền thượng (Đang beta)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ