Chap 32

602 69 25
                                        

Chuyện xảy ra cũng được gần một tuần trôi qua rồi, Chaeyoung vẫn không thể liên lạc được với Lisa, gọi thì thuê bao, nhắn tin thì không xem thì nói gì là trả lời. Thực sự là làm cho Chaeyoung buồn bực lắm rồi.

Sao nàng không để cô nói gì hết vậy chứ !? Yêu xa như vầy thật sự mệt chết đi được. Có vấn đề gì cũng không thể chạy ngay đến nhà người yêu mà giải quyết được.

Park Chaeyoung sắp nhớ Lalisa đến điên rồi !!!

Về phần Lisa, ngày hôm đó chứng kiến cảnh một người con gái khác hôn Chaeyoung làm cho nàng sôi hết cả máu, nếu như lúc đấy nàng mà có mặt ở đó thì nhỏ đó chết chắc.

Thật ra nàng cũng không có ghen gì lắm đâu. Mà là rất ghen !!! Nàng giận lắm nên mấy ngày nay không thèm liên lạc với cô, Chaeyoung có gọi cũng không thèm nghe. Mặc dù nàng tin tưởng 100% Chaeyoung của nàng nhưng mà nàng vẫn cứ thích giận vậy đấy ! Mặc dù cũng nhớ người ta muốn xỉu.

Cũng vì không được nhìn thấy Lisa mấy ngày qua mà Park Chaeyoung trông chán đời hơn hẳn, ăn uống cũng không thèm, học tập cũng lơ ngơ làm cho chị Alice và ba Park lo lắm nhưng nhờ có Jennie Kim an ủi nên hai người họ cũng đỡ phần nào. Mỗi giây mỗi phút đều ôm cứng cái điện thoại, cứ hỡi thấy thông báo là nhảy cẫng lên, đến khi thấy không phải là người yêu nhắn thì lại chán đời tiếp.

"Yah Roseanne Park Chaeyoung ! Mày có thôi ngay cái bộ dạng chán nản thế giới như vậy không hả ? Lisa con bé giận vài hôm nữa rồi thôi, rồi cũng gọi ngay cho mày ấy mà !"

"Nhưng...nhưng mà hức...chị ơi...cậu ấy chưa bao giờ giận em...lâu như vậy cả. Có...có khi nào hết...hết cần em rồi không ? Không...không thương em nữa...hức...Jennie ơi huhuhu."

Park Chaeyoung mếu máo nhìn chị nói, chưa được 3s sau là đã bật khóc lớn lên, nước mắt nước mũi tèm lem trên mặt làm cho Jennie Kim phải cuống cuồng lên chạy lại dỗ nhỏ em si tình kia.

Yêu chi rồi khổ ! Ế như chị mày cho vui vẻ không em !?

"Thôi thôi thôiiiiii. Nín dứt ngay ! Khóc nhè như vầy rồi làm được gì hả em ? Bây giờ thay vì khóc thì dùng cái não với chỉ số IQ cao ngất ngưỡng của mày để tìm cách làm con bé Lisa hết giận kia kìa. Nín nín nínnnn. Khóc nữa chị đá đầu mày đó !"

Dỗ nhẹ nhàng không chịu thì phải dỗ mạnh bạo.

"Hoi đừng đá đầu em hic. Hong khóc nữa...hức. Chị lấy khăn giấy cho em."

Sợ bị đá đầu thật, Park Chaeyoung luống cuống lấy hai tay lau hết nước mắt nước mũi trên mặt mình. Quay tới quay lui tìm khăn giấy mà không có liền trẻ con đòi Jennie lấy cho. Park Chaeyoung bình thường thì không sao nhưng cứ mỗi lần khóc xong thì sẽ rất là nhõng nhẽo.

"Rồi nè ! Đưa mặt đây lau cho. Lau khăn ướt rồi mới lau khăn khô lại nhá. Không thì bị rát mặt lắm, nghe hong ?"

Lấy bịch khăn ướt với cái khăn bông khô đi lại chỗ của Chaeyoung, Jennie rút vài tờ ra rồi nhắc.

"Dạ nghe~. Chị lau nhanh cho em~."

Park Chaeyoung nghe lời ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn lại cho chị, khịt khịt cái mũi đã đỏ ửng lên của mình, ngước mặt lên để chị lau cho mình, còn không biết sợ mà đòi chị làm nhanh hơn.

Untitled | Chaelisa Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ