Chương 17.

3K 328 6
                                    

Kể ra cũng không có gì đặc biệt, sau đêm hôm kia thì mọi chuyện vẫn xảy ra bình thường. Ngày hôm sau khi đang xem phim trong phòng khách đột nhiên bị tiếng la chói tai của Eunchan làm cho giật mình, trên tay thằng bé còn mang theo vị lẩu anh thích.

Thế là cả hai bắt đầu xoắn tay áo chuẩn bị bày ra ăn, nói cả hai chứ Hanbin tay bó bột bất đắc dĩ phải ngồi một chỗ chỉ dẫn nên bỏ thêm gì vào, còn lại đều do Eunchan lo tất.

Hanbin cảm thấy hôm đó chính là ngày bình yên nhất trong cuộc đời anh suốt một tuần qua. Đến khi tối đến chuẩn bị tắt đèn đi ngủ thì lại nhận được tin nhắn của bác sĩ. Bảo anh mai đến bệnh viện để tái khám.

Mà bệnh viện gì làm việc ngộ thế, mười một giờ đêm đi nhắn tin thông báo, Hanbin lòng đầy chấm hỏi nhưng vẫn nhắm mắt đi ngủ.

•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•

Khi anh thức dậy thì cũng đã tám giờ sáng, đồ ăn sáng của anh đã được Hyeongseop chuẩn bị sẵn, chỉ cần bỏ vào lò vi sóng năm phút là có thể dùng được ngay. Nhận được sự quan tâm đột ngột như thế, Hanbin vẫn có chút không quen.

Đến lúc anh thay đồ xong xuôi thì cũng đã mười giờ, vừa bước ra khỏi cửa để đến bệnh viện thì vừa vặn Lew vừa thực hiện xong lịch trình riêng trở về.

"Anh đi đâu vậy?"

Lew đứng đối diện cậu cười dịu dàng hỏi, làm Hanbin có chút bối rối. Anh với Lew đến giờ vẫn chưa nói chuyện được bao nhiêu câu.

"Anh đến bệnh viện tái khám."

Vừa định mở miệng nói câu tạm biệt thì Lew cắt ngang lời nói của anh.

"Thế em đi cùng anh nhé?"

Trên khuôn mặt Hanbin xuất hiện tia ngạc nhiên, nhưng cũng nhanh chóng trở về lại như bình thường.

"Em vừa đi làm về, nếu đi chung với anh nữa chắc chắn sẽ rất mệt, nên không c-"

"Không sao, đi thôi."

Không chờ anh nói hết câu, Lew đã nắm tay anh kéo đi. Kết quả là hiện tại hai người đã đến trước cổng bệnh viện.

"Em chờ tớ một tí nhé, sẽ rất nhanh thôi."

Nhanh chóng rụt bàn tay nãy giờ vẫn đang được nắm, sau đó bỏ lại một câu rồi đi thẳng vào phòng bệnh. Lew chỉ cười cười ngồi xuống lấy điện thoại ra lướt tin tức.

"Tay của cậu hiện tại gỡ bột được rồi nhé."

Bác sĩ vừa nói vừa tiến hành gỡ bỏ cục bột to bự trên tay trái anh.

"Sao ạ?"

Hanbin thật sự kinh ngạc, anh chỉ bó bột đâu đó được hai ngày đã gỡ bỏ. Bộ thuốc ở bệnh viện này là thuốc tiên à?

[•Yellow• "Vì đây là trong truyện nên có nhưng thứ không giống như ngoài đời, cậu không cần lo lắng."]

Giọng nói cứng nhắc vang lên trong đầu anh, xem ra vẫn đang ở chế độ tự động trả lời. Tên hệ thống của anh đi cập nhật ở miền cực lạc vẫn chưa về, anh sắp quên mất tên đó luôn rồi.

[Chuyển Ver]{AllBin} Tôi Trở Thành Tuesday Trong Fic Của AntifanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ