Chương 5:Bắt cóc

36 7 2
                                    

Bên ngoài.....

Lính 1: Ê lính 2 ê. Tao bảo cái này

Lính 2: Sao đấy ?!

Lính 1: Mày có thấy ngài Nazi có chút gì đó rất lạ không?

Lính 2: Hừm...có á. Từ lúc có tên nhóc nô lệ kia thì ngài ấy lạ hẳn. Thường thì lần 1 sau khi không moi được thông tin thì ngài ấy lập tức bắn bỏ, không cần quan tâm già trẻ trai gái, vậy mà thk nhóc này lại không bị ngài ấy cho ăn viên kẹo đồng nhỉ?

Lính 1: Ừ........Mà tội thằng bé nhỉ. Mói có 10 tuổi mà bị ngài ấy siết cổ tới chết rồi.......

Lính 2: ừ.tội thật. Nhìn thk nhóc cx dễ thương và đáng yêu mà nhỉ?

Germ: Này 2 tên kia! còn đứng đó mà tán gẫu à?! còn không mau làm việc???

cả 2: a..a... dạ tuân lệnh thưa cậu chủ!

Gẻm bước vào căn phòng 1 cách vội vã

Germ: này Nam ơi, cậu có ổn khô............. oái!! Nam!!!! Tỉnh lại đi Nam ơi!!!!!

Việt Nam: hửm.....hơ.......là cậu hả Germ..........ha........tôi mệt quá..hãy để tôi ngủ 1 chút........

Germ: ha.ha...không!! Cậu không được chết! Nam!!!!!!!

Việt Nam: //nổi quạu//: Đ*T con mẹ mày!? để im cho bố mày ngủ! bố mày còn sống sờ sờ đây mà kêu chết cái qq! Ảo phim hả?

Germ: // quê//

à...ừm...tôi...tôi hơi sợ....

Việt Nam: Sợ cái gì chứ?

Germ: //ngại// sợ.sợ.mất cậu....... mất đi người bạn đầu tiên ...........

Việt Nam: hửm? người bạn đầu tiên? kkk thk Ngốc!!! tôi sẽ không bỏ cậu đâu mà( đưa tay lên vuốt má cậu)

Germ: ừm.....cảm.cảm ơn cậu.........

Việt Nam: hừm.vậy cậu lại vô đây làm gì thế?

Germ: thì lại băng bó cho cậu chứ sao?

Việt Nam: sao biết mà đến băng?

Germ: ừ.thì......tôi đúng ngoài khi thấy vậy nên.nên vô băng cho thôi mà ( phụng phịu )

Việt Nam: haizzz Được rồi ông tướng!

Germ: hì hì! quay đây tui băng cho!
Sau khi băng bó xong, Germ tính kéo cậu ra ngoài chơi thì vấp phải cục đã và

//phịch// Do sợ cậu ngã, Nam đã quay lưng lại đỡ cho cậu không bị ngã mà mk lại là người bị đè bẹp dí xuống đất.

Germ: ừm.sao sao không thấy đau nhỉ? ( nhìn xuống) Écccccccc

Việt Nam: ư.ư....mau.mau.đi xuống khỏi người tôi mauuuu cậu định ngồi trên người toi đến bao giờ hả?!

Germ: ấy chết! cho cho tui xl.lại làm cậu đau rồi........

Việt Nma: ừ.không sao đâu. đứng dậy đi! ( đua tay ra đỡ dậy)

Germ: hơ ( ngại đến chảy máu mũi)

Việt Nam: hử? đứng dậy đi sao còn ngồi đó? Hay thấy tôi đẹp quá hả? ( chứ còn gì nx trời ỤnỤ )

Germ: ha...hở....à..ừ....cảm ơn cậu 

Việt nam: rồi cậu tính kéo tôi đi đâu vậy|?

Germ: đi theo tôi rồi sẽ biết :>>>

Germ kéo Nam chạy ra khỏi căn cứ, đến 1 vườn  hoa Thanh cúc.

Germ: Cậu nhìn xem, loài hoa biểu tượng của nước Đức chúng tôi đó :3

Việt Nam: đẹp nhỉ?

Germ: đương nhiên rồi~





Trọng sinh - gặp lại và cứu sống người mình yêu..........Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ