我可以跟在你身后
[Anh có thể theo phía sau em]像影子追着光梦游
[Như cái bóng theo đuổi tia sáng trong mơ]我可以等在这路口
[Anh có thể đợi em ở ngã tư đường]不管你会不会经过
[Bất kể em có ngang qua hay không]每当我为你抬起头
[Mỗi khi anh ngẩng đầu nhìn em]连眼泪都觉得自由
[Ngay cả nước mắt cũng cảm thấy tự do]有的爱像阳光倾落
[Có những tình yêu như ánh nắng chứa chan hắt xuống]边拥有边失去着
[Khi có được cũng là lúc mất đi..]
Chẳng hiểu sao hôm nay tuyết lại rơi nhiều hơn mọi ngày, Jimin ngồi trên xích đu, mắt anh nặng trĩu mà cụp xuống, nó không giấu được nỗi buồn đang hiện diện ở đó. Anh không biết cảm giác của mình bây giờ được gọi là gì nữa, là đau đớn như có hàng ngàn con dao đâm vào ngực hay là tan vỡ như có ai đó đang bóp chặt trái tim anh.
Jimin nở một nụ cười nhạt tự cười chính bản thân mình, điều đó có khác gì nhau sao? cả hai đều đang nói lên sự tuyệt vọng của anh ngay lúc này mà.
Nhẹ nhàng bật chiếc điện thoại lên, đã 00:05 phút rồi, tay anh chầm chậm vào mục âm nhạc mở bài hát mình yêu thích. Giai điệu bài hát bắt đầu cất lên, Jimin trầm mình vào những thanh âm của nó, bởi Jimin là một ca sĩ, việc cảm nhận những thanh nhạc của anh cũng tốt hơn bao người. Vì thế từng nốt nhạc vang lên, từng lời bài hát được cất ra đều được anh cẩn thận mà lắng nghe. Nó thật da diết nhưng cũng thật đau đớn.
Âm nhạc đôi khi chính là vũ khí xuyên tim con người nhanh nhất, bài hát này Jimin đã nghe hàng trăm lần, nhưng có lẽ đây sẽ là lần mà dù có thế nào anh cũng sẽ không bao giờ quên được.
Jimin chẳng biết mình đã làm gì sai nữa, chỉ là anh yêu Jungkook, muốn quan tâm, muốn chăm sóc cho cậu nhưng điều đó lại khiến cậu ghét anh thật nhiều. Jimin tựa đầu vào dây xích đu, người anh có chút run lên vì lạnh, anh xoa xoa đôi bàn tay lạnh buốt của mình mà nghĩ đến những lời của Jungkook
[ anh luôn cứ dính lấy em và luôn miệng nói những thứ như 'anh yêu em Jungkook ah' điều đó làm cho em cảm thấy không được thoải mái
Những hành động và lời nói của anh lúc nào cũng kỳ lạ và em cảm thấy chúng thật phiền phức!
anh hãy ngưng làm những hành động kỳ lạ hay cứ liên tục dính lấy em đi. ]
Ngước gương mặt mông lung của mình lên bầu trời đen tối mà nhìn ngắm những bông tuyết đang rơi, chúng thật đẹp biết bao. Năm nay mùa đông đến thật nặng nề nhỉ, nó mang theo từng cơn gió lạnh buốt làm khô bờ môi nhạt màu của anh, đúng vậy.. đây là mùa mà anh thích nhất, một mùa đông mang theo những bông tuyết chu du khắp nẻo đường.. trắng xoá, đẹp đẽ và lạnh lẽo.
BẠN ĐANG ĐỌC
KookMin • Our love will last forever
FanfictionCô đơn nhất không phải là chỉ có một mình, mà cô đơn nhất chính là khi em đang đứng trước mặt anh nhưng em vẫn một mình .. Author : Neyji