Chương 59: Trần truồng đánh nhau

80 8 0
                                    

Bầu không khí có chút lúng túng.

Giản Xử Nữ nháy mắt với Đào Kim Ngưu, cậu lập tức hiểu ý, tay đỡ trán, bắt đầu lẩm bẩm, "anh rể, anh mau sờ trán em xem, có phải nóng đến nỗi luộc trứng được rồi không?"

Hạ Thiên Yết dùng mu bàn tay qua loa thử nhiệt độ lần nữa rồi gật đầu, "Chiên bánh tiêu cũng được nữa là."

đã có chủ đề khác, tốt xấu gì cũng làm thành cớ cho qua cái màn kia được rồi.

Bác sĩ cá nhân của Hạ Chính An đã chuẩn bị sẵn sàng, giá đỡ bình truyền nước cũng mang theo. Đào Kim Ngưu trở về phòng của mình, cậu suy yếu nằm trên giường.

"Bác sĩ, ngài họ gì?"

"Tôi họ Vương."

Đào Kim Ngưu nghe xong, "Vương tử điện hạ, lúc ghim kim ngài có thể nhẹ tay một chút không? Tôi hơi sợ đau."

Bác sĩ vui vẻ cười đến nỗi nếp nhăn trên khóe mắt cong cong, "Yên tâm, kỹ thuật của tôi tốt lắm."

"Trông ngài có vẻ đã từng nhận được học bổng nhỉ." Đào Kim Ngưu nói tiếp: "Giống chị của tôi vậy. Đúng rồi, ngài ăn dâu tây không? Tôi còn một hộp nè, đừng khách sáo với tôi. Tôi thích nhất là kết bạn với người học giỏi."

Có lẽ cả đời này của bác sĩ chưa từng gặp qua người nào chỉ ghim kim truyền nước mà diễn sâu như vậy.

Có thể thấy được Đào Kim Ngưu thật sự rất sợ chích.

Vừa xoa cồn tiệt trùng xong, bàn tay cậu đã run rẩy, "nhẹ một chút, nhẹ một chút, đau đau đau!"

Bác sĩ đeo khẩu trang to, "Tôi còn chưa ghim mà."

Đào Kim Ngưu quay đầu nhìn lại, "Thiệt không?"

Cây kim kia, ngay trong khoảnh khắc này bị đẩy mạnh vào da thịt cậu.

Đào Kim Ngưu rống lên một tiếng, "F*ck! chết mọe ông rồi!"

Hạ Thiên Yết đứng ở cửa, anh ung dung bịt chặt tai, bảo vệ màng nhĩ.

Ảnh đế diễn xuất quá sâu, vất vả lắm mới trở lại bình thường, Đào Kim Ngưu nhìn về phía Hạ Thiên Yết, "anh rể, anh đứng đấy làm gì thế?"

trên mặt Hạ Thiên Yết rõ ràng viết hai chữ trốn tránh, anh mất tự nhiên, "anh canh cậu truyền nước."

"Vậy thì không cần đâu, em bị bệnh chưa bao giờ ngủ mà cứ thích thức chơi không à."

Hạ Thiên Yết khụ khụ hai tiếng, "Sở thích của cậu thật đặc biệt."

"Đương nhiên rồi, ai cũng có sở thích hết mà." Đào Kim Ngưu nháy mắt ra hiệu với anh, "anh rể, anh làm món móng giò kho tàu ngon như vậy, có phải anh yêu thích chân hay không? Nếu không anh chẳng thể nào đạt đến trình độ như vậy được."

Hạ Thiên Yết lơ đãng ừ một tiếng, "Chân của chị cậu rất đẹp."

Đào Kim Ngưu cắt ngang, "anh đừng ba hoa với em, chẳng có tý tác dụng nào. Đừng trông em nữa, đi tìm chị em đi."

Hạ Thiên Yết di di đế giày lên mặt thảm, mài tới mài lui, cuối cũng vẫn bất đắc dĩ rời đi.

Đào Kim Ngưu lắc đầu, "Lòng dạ đàn ông thật sự khó đoán."

[ Xử Nữ - Thiên Yết ] - ADAA - Chuyển verNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ