Ngày hôm sau, bốn người họ tiếp tục giúp đỡ xung quanh việc sửa chữa trong làng, làm tất cả những gì mà họ có thể. Còn Shoyo thì lại tiếp tục chạy khắp nơi để giúp đỡ bất cứ thứ gì, nhảy từ nơi này đến nơi khác và giao thuốc cho những người dân cần đến, nhờ các loại thảo mộc đặc biệt của mẹ cậu.
Đến gần tối khi mọi người nghỉ ngơi, cả bốn người cùng với Shoyo cuối cùng cũng đã được ngồi xuống và trò chuyện bên dưới gốc cây râm mát bên cạnh ngôi nhà nhỏ của gia đình Shoyo. Một nơi hoàn hảo để tránh bị nghe trộm.
Tuy rằng Shoyo đã sẵn sàng cho buổi "thẩm vấn" này rồi nhưng điều đó cũng không khiến cậu bớt lo lắng được. Cậu thậm chí đã chuẩn bị cho khả năng bị bắt giữ, nhưng có một chút hy vọng nhỏ nhất là nó sẽ không thành hiện thực.
"Đừng lo lắng nữa" Kageyama mắng một câu. "Bọn tôi có mần thịt cậu đâu chứ, cậu biết rõ điều đó mà"
Shoyo nhíu mày, và nhận ra những giọt mồ hôi rõ ràng đang trượt xuống bên hông mình. Cùng với những ngón tay bâng quơ với tư thế buông thõng, cậu cho rằng mình đang là một cuốn sách mở ra để họ có thể nhìn thấu.
"X-Xin lỗi... tớ chỉ...".
"Chỉ là một vài câu hỏi mà thôi" Iwaizumi lặp lại "Số phận của cậu đều phụ thuộc vào cách mà cậu sẽ trả lời. Điều tốt nhất là cậu nên nói sự thật".
Shoyo thầm nuốt nước bọt, dường như cảm thấy rất rõ ràng về chiếc vòng quanh cổ mình. "E-em hiểu".
"... Tại sao vòng cổ của cậu lại phát sáng?" Kenma bắt đầu với một điều mà anh đã tò mò kể từ lần đầu tiên gặp cậu trai vô cùng linh động này.
"À, cái này?" Shoyo chạm vào chiếc vòng cổ của mình. "Tetsuro và Tooru đã làm cho em cái này! Họ không giải thích tại sao nó lại phát sáng, tất cả những gì họ nói là hãy nghĩ về chiếc vòng cổ giống như một chiếc chuông nhỏ mà mèo đeo quanh cổ mà thôi. Nhưng em lại nghĩ là nếu em gặp bất kỳ nguy hiểm nào, chiếc vòng cổ sẽ phát sáng và bằng cách nào đó họ sẽ biết được".
Đúng như những gì mà Kenma đã nghĩ.
Anh đã thảo luận với những người còn lại vào tối hôm qua trước khi tất cả đi ngủ vì sự kiệt sức lan đến tận xương tủy.
Rõ ràng là họ có chút lưu luyến nào đó với Shoyo, nhưng họ chỉ không chắc đó là vì thực sự mến mộ cậu hay vì một điều gì đó hoàn toàn khác.
Việc hai người kia đưa cho Shoyo một món đồ yểm bùa sẽ cảnh báo họ nếu cậu gặp nguy hiểm, càng chứng tỏ rằng cả hai làm vậy vì họ thực sự thích Shoyo và muốn giữ cho cậu được an toàn.
"Cậu không cần phải lập bất kỳ khế ước nào với họ à ?" Kageyama hỏi.
"Khế ước?" Shoyo tỏ vẻ khó chịu và bối rối. "Tớ không phải tay sai cho họ mà. Họ đã là bạn của nhau kể từ khi tớ lên tám".
Iwaizumi vô cùng sốc. Để một nhân loại làm bạn với không chỉ một mà hai con quỷ mạnh mẽ trong mười năm và cũng được bảo vệ bởi các loài động vật trong rừng nghe giống như một cuộc hành trình của một vị anh hùng nào đó mà họ chỉ được nghe trong sách mà thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Haikyuu!!/Allhinata] Pebbles & Ties
RomanceAuthor: lordmediator Translator: sweetie Đã có sự cho phép của tác giả https://archiveofourown.org/works/30418950?view_adult=true