Chap 9

339 26 3
                                    

Tada~~ Mik đã trở lại và ăn hại hơn xưa
Con au lười biếng xin đc phép kính chào mọi người :))
Mik đã thi xong rồi và kết quả thì chưa bik :( mọi người thi thế nào? Tốt chứ?
Thui hk lm phiền thời gian của m.n, đọc truyện nào :*

-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-

"Ai vậy, nửa đêm nửa hôm..." Bị tiếng chuông cửa đánh thức, người hầu dậy mặc thêm áo khoác, vừa ngáp vừa khó chịu đi ra mở cửa.

"Ngài là?" Lúc nhìn thấy người đứng ở ngoài cửa, đôi mắt một mí trong nháy mắt liền trợn to suýt nữa thì rớt ra ngoài. Trai đẹp a, cực phẩm, cực phẩm, cô chưa từng gặp qua người nào đẹp trai đến vậy đâu.

Bị cử đi nhấn chuông, Dongwoon có chút khó chịu đối với phản ứng háo sắc của cô. Kiểu phụ nữ bị hấp dẫn bởi vẻ bề ngoài của bọn họ anh thấy nhiều rồi, người sau còn hơn người trước.

"Chúng tôi tìm cậu chủ nhà cô."

" Cậu chủ còn đang ngủ...." Nhìn đến xuất thần, chỉ biết đáp lại theo bản năng.

Nhíu mày, sao có thể gặp phải một cô gái háo sắc đến vậy?

"Có thể để chúng tôi vào không?"

Thật là, ai chẳng biết cậu chủ nhà cô vẫn đang ngủ chứ, theo lẽ thường thì hiện tại mọi người đều ngủ cả nhưng đứa ngốc nhà anh lại vô cùng quá khích, hoàn toàn không phải người bình thường.

"A, được." Cũng chẳng thèm hỏi rõ thân phận đối phương lập tức kéo cửa ra để bọn họ lái xe vào.

Quả nhiên là quá háo sắc, nếu bọn họ là cướp thì Yang gia sẽ tổn thất vô cùng thê thảm rồi. Tuy nghĩ vậy nhưng vẫn quay lại xe rồi cùng tiến vào Yang gia.

Xe vừa mới dừng, không đợi những người khác kịp phản ứng, Junhyung đã lập tức nhảy xuống, vừa chạy vừa la: " Yoyo,Yoyo, anh đến đón em đây."

"Trời ạ."

Kikwang nhanh chóng xông ra giữ người, ngăn lại tiếng gào của anh: "Mọi người còn đang ngủ, em muốn đánh thức tất cả dậy à?"

"Nhưng mà..." Anh muốn gặp Yoyo

"Cô có thể dẫn nó đi đến phòng cậu chủ nhà cô không?" Dujun vừa xuống xe liền hỏi ngay.

Năm người lần lượt bước xuống, tất cả đều rất đẹp trai. Woa, hạnh phúc quá, một lần xuất hiện năm trai đẹp luôn.

"Cô à?" Hyunseung nhíu mày nhìn dáng vẻ ngây ngốc của cô.

"A, vâng, xin đi theo tôi." Nghe thấy tiếng gọi lập tức phản ứng lại. Trời ơi, trai đẹp gọi mình, hạnh phúc quá, giờ phút này bảo chết cô cũng cam tâm.

"Junhyunh đi theo cô ấy, cô ấy sẽ đưa anh đi gặp Yoyo của anh." Dongwoon chỉ vào cô hầu gái vẫn đang nhìn bọn họ chằm chằm, dặn dò. (Yoyo của em đó!)

"Vâng." Vội vàng chạy theo lên lầu.

Thấy anh đã lên trên, bốn người phía dưới liếc nhau một cái.

"Chúng ta nên làm gì bây giờ?" Kikwang hỏi.

Yang gia này chỉ có một người hầu thôi sao? Chẳng nhìn thấy những người khác đâu cả.

"Mấy người...." Bị đánh thức, vợ chồng Yang thị từ trong phòng đi ra cùng Kim quản gia tới đại sảnh, lúc nhìn thấy bốn người đàn ông đang mệt mỏi ngồi trên ghế liền vô cùng kinh sợ.

"A, hai người đến đúng lúc lắm."

Kikeang bật đứng lên, vội vàng hỏi: "Phòng dành cho khách ở đâu?"

Buồn ngủ quá, còn chưa được ngủ nữa thì anh sẽ chết mất.

Bị phản ứng của anh hù dọa, ông Yang sợ đến không nói nên lời, chỉ biết ngây ngốc chỉ phương hướng cho anh.

Kikwang theo hướng tay ông chỉ, tùy tiện tìm một căn phòng, kéo cửa ra rồi lập tức ngã xuống giường gáy to.

Vẫn là bà Yang lại lấy được bình tĩnh, vừa thấy dáng vẻ của bọn họ liền đại khái đoán được vì cái gì mà họ lại xuất hiện tại nhà mình vào lúc này.

"Cậu Yong?"

"Nhờ người hầu kia của quý gia dẫn đi tìm cậu Yang rồi." Dujun lễ phép đáp.

"Cái gì?" Không xong rồi, bảo bối còn đang ngủ, sao có thể để cho một người đàn ông tùy tiện vào phòng cô được. Ông Yang kinh hãi, lập tức định xông lên lầu may mà bà Yang phản ứng nhanh nhẹn, kịp thời giữ ông lại.

"Ông muốn làm gì?" Cái lão điên này.

"Tôi muốn đi lên đánh thằng nhóc kia." Lại dám xông vào phòng riêng của bảo bối, không đánh anh gần chết ông tuyệt không bỏ qua.

Ông vừa dứt lời, ba người còn lại tại đại sảnh lập tức biến sắc, hung dữ nhìn về phía ông.

"A?"

Cảm giác không khí trong nháy mắt chẳng những thay đổi mà còn ẩn chứa sát khí, ông sợ đến nỗi vội trốn ra sau lưng vợ: "Tôi...Tôi chỉ nói đùa thôi...." Mẹ ơi, mấy người này hung dữ quá đi.

"Đúng vậy, ông ấy chỉ nói đùa chút thôi, ông ấy không dám đánh cậu ấy đâu."

Bà Yang vội vàng giải thích, mấy người này đúng là khác xa so với lời đồn, xem ra bọn họ vô cùng bảo vệ Junhyung

"Cơm có thể ăn bậy...." Dongwoon lạnh lùng nói.

Dujun cũng lạnh lùng mở miệng: "Không thể nói lung tung."

Đánh? Hừ, bọn họ đến cả mắng còn không nỡ, lại dám nói đánh nó, đúng là chán sống mà.

Tuy Hyunseung không nói gì nhưng ánh mắt kia có thể khiến cho người ta hận đến muốn mổ bụng tự sát.

"Đúng...Rất xin lỗi..." Sống hơn nửa đời người, lại bị mấy tên nhóc này dạy bảo thật quá mất mặt mà.

"Mọi người cũng đi nghỉ ngơi đi, có chuyện gì cứ để sáng mai nói." bà Yang vội nói sang chuyện khác, miễn cho ông xã bị dọa sợ đến chết.

"Cũng được." Gật đầu, nói thật, bị anh giày vò cả một đêm, bọn họ thật sự quá mệt mỏi rồi.

"Kim quản gia, ông dẫn mấy người họ đến phòng dành cho khách đi."

Vì thế, Kim quản gia liền dẫn mấy người đi đến phòng nghỉ.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" ông Yang sợ gần chết, sau khi bọn họ rời đi mới dám bước ra, song, ông vẫn không hiểu gì cả.

"Chỉ là cậu Yong giữ đúng lời hứa với con trai, tới "sớm" đón nó mà thôi."

Cố ý nhấn mạnh chữ 'sớm'. Ai, tên ngốc Yong gia này, thật quá đáng yêu mà, chắc con trai cũng không ngờ đến nó sẽ 'sớm' như vậy đã đến đón người rồi.

"Hả?"

Chợt hiểu ra, ông cảm thấy quá khó tin: "Vậy cũng quá sớm mà." Nhìn đồng hồ treo tường, mới 3h25' sáng, thật sự là rất sớm.

Ngáp một cái, kéo ông trở về phòng: "Đi về ngủ thôi."

Buồn ngủ quá!

End Chap 9

Mai ra nữa nha mọi người :3 Bye

{JunSeob} Chồng Ngốc À! Em Yêu Anh ♥Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ