2.
Hai người họ đối với thân thể tôi đều rõ như lòng bàn tay, ai cũng muốn chứng minh rằng mình là người làm tôi sướng hơn.Tôi bị không khí tràn ngập sự kì quái này làm cho không thoải mái, trợn mắt nhìn mỗi người bọn họ một cái.
Trương Gia Nguyên cắn lên mặt tôi một cái, Châu Kha Vũ liền tiến gần đến muốn hôn lên tai tôi. Rõ ràng đã hơn một năm rồi, vậy mà bọn họ vẫn đang tận hưởng sự ganh đua thầm kín vô nghĩa đó, tôi cười nhạo một tiếng, xoay người nằm ở trên giường.
Ánh sáng trong căn hộ nhỏ này rất tốt, giếng trời đón toàn bộ ánh sáng bên ngoài, Trương Gia Nguyên nhướn mày, rút từ túi quần ra một bao thuốc lá, lấy ra hai điếu, một cho Châu Kha Vũ.
Tôi ghét mùi thuốc lá, kêu hai bọn họ cút ra ngoài mà hút.
Châu Kha Vũ đi ra ngoài, Trương Gia Nguyên lại thuận thế mà ngồi lên giường của tôi, nói đầy khiêu khích: "Không đấy!"
Tôi đá cho cậu ta một cước, lại bị cậu ta dễ dàng bắt lấy cổ chân. Cậu ta nói: "Em thật muốn dùng điếu thuốc này để lại thật nhiều kí hiệu trên người anh, nếu không, anh sẽ lại bay nhảy khắp thiên hạ, mà dù có bay đến đâu, cũng không bao giờ bay đến bên cạnh em."
Cậu ta hít một hơi thuốc, hơi khói vòng vo trong phổi một lần rồi lại phun ra, hun cho cổ chân tôi âm ấm. Tôi nói hôm nay sao em nhiễm Internet thế, chưa uống thuốc à?
Trương Gia Nguyên không nặng không nhẹ mà giáng cho tôi một đòn: "Cũng không biết ai là người vừa tan rã một năm đã chẳng thấy bóng dáng đâu, em đúng chỉ là một đồng nghiệp bình thường nhỉ?".
Một câu "Đúng thế" của tôi còn chưa kịp ra khỏi miệng, đã lại bị cậu ta chặn họng: "Anh cũng ngủ với những đồng nghiệp bình thường khác à?".
Đến phiên tôi á khẩu không trả lời được. Cậu ta sáp tới hôn lên môi tôi, lại nói: "Không đùa anh nữa."
Trong miệng cậu ta vẫn còn thoang thoảng mùi thuốc lá, một chút còn tràn tới cả miệng tôi, tôi nôn khan hai cái, cảm giác trên người đều bị mùi thuốc thẩm thấu, tôi xụ mặt nghiêm túc cảnh báo cậu ta lần cuối: "Muốn hút thuốc thì cút ra khỏi phòng anh!".
Tôi mặc quần áo tử tế rồi bước ra khỏi phòng, Châu Kha Vũ đang nằm trên ghế sô pha xem một đoạn phim ngắn, một chút tàn thuốc rơi ra từ cái lon đặt trên bàn, thứ được hắn dùng thay cho gạt tàn.
Tôi chen chúc ngồi xuống bên cạnh, nắm lấy cánh tay hắn choàng qua vai tôi, nằm trong ngực hắn rồi hỏi hắn đang xem cái gì. Hắn tắt đi động, bảo chỉ tùy tiện lướt thôi. Điện thoại bị nhét vào khe hở của đệm, bàn tay hắn bóp lấy mặt tôi: "Gần đây cậu lại gầy đi à?".
Tôi liếc hắn một cái: "Gần đây là lúc nào? Một năm trước à? Thế thì tôi còn béo lên ấy chứ?".
Châu Kha Vũ xoa xoa tóc tôi: "Đừng lắm lời, tôi thấy hình do fan cậu đăng lên rồi, cậu gầy đi."
Tôi làm bộ quan sát hắn một chút, cũng đáp lễ lại: "Cậu ngược lại không cao thêm chút nào nha." Không thể lại cao tiếp được, Châu Kha Vũ lắc đầu một cái rồi lại ôm tôi chặt hơn, tay phải sờ soạng tìm gì đó trên ghế sô pha.
BẠN ĐANG ĐỌC
[NĐVL/PCNL] Vùng tối
FanfictionTên gốc: 黑色地带 Tác giả: Ryokou Nguồn: https://archiveofourown.org/works/37074817?view_adult=true ---------------------------------------- Đây là fic về mối quan hệ tay ba nhưng mang tính chất ổn định giữa 68 và 610. Ai cảm thấy không phù hợp có thể c...