Chương 29: Đó là bởi vì cậu muốn.

1.2K 187 3
                                    

Vào một ngày bình thường như bao ngày, nếu nói có điều bất thường thì cũng là Hinata đang cùng ngắm pháo hoa với một thằng con trai, trong cái khung cảnh lãng mạn mà đáng lí ra phải nên ở cùng một cô gái dễ thương nào đó.

Và hình như điều không theo lẽ thường nào thì cũng phải kèm thêm một bất ngờ.

Vào mùa hè năm mười sáu tuổi, Hinata đã nhận được lời tỏ tình khó tin từ kẻ mà cậu luôn nghĩ rằng rất ghét mình.

Không không, đây không phải vấn đề từ phía đối phương là con trai, mà trọng tâm ở đây đó là Tsukishima!

Nhấn mạnh một lần nữa: Tsukishima!!

Dù sông có cạn núi có mòn, trên thế gian này chỉ còn duy nhất hai người bọn họ thì cũng tuyệt đối không thể nào. Thử tưởng tượng mà coi cậu với Tsukishima mà thành đôi á, chả hợp tẹo nào cả.

Hinata trong lòng đinh ninh nhất định là có nhầm lẫn, đáng tiếc Tsukishima sớm đã nhìn thấu bản chất đơn bào của người nọ. Chưa kịp để cậu thốt lên câu ngu ngốc nào đã đưa tay làm dấu ngừng lại.

"Khỏi phải lo tôi nhầm lẫn cái gì, tôi đang vô cùng nghiêm túc, nếu muốn tôi cũng có thể đè cậu ra tại đây để chứng minh luôn."

Hinata: "..."

Bớ người ta ở đây có biến thái!

Giờ mà cậu gọi cảnh sát thì có còn kịp không?!

Tsukishima chờ cậu một lúc, đợi mãi mà chả thấy có phản ứng gì, hắn không nhịn được sốt ruột hỏi: "cậu không có gì muốn nói à?"

"Thì cậu bảo tôi không được hỏi mà?"

"..."

Hắn cáu gắt ấn lấy vai cậu nổi xung: "cái đồ đơn bào thiếu mất não này! Tôi đang tỏ tình với cậu đấy được chưa, nghiêm túc chút đi, muốn từ chối gì thì nhanh hộ cái!"

Hinata cũng hét lên: "thì cũng phải cho người ta thời gian để kịp chuẩn bị đã chứ. Cậu cái con người này sao không kiên nhẫn gì hết vậy, tôi còn chưa thích ứng được gì nè!"

Công nhận là vừa nãy cậu cố tình đánh trống lãng thật. Nhưng bị một thằng không trêu ngươi thì cũng chọc tức mình cả ngày giờ lại đâm ra nói thích mình, là ai thì cũng bị sang chấn không tiếp thu nổi được không hả!

Tsukishima gục đầu xuống, che lấp ánh mắt dưới thấu kính mỏng, giọng điệu trầm ấm cất chứa sự mệt mỏi: "dù sao thì...tôi cũng đã chuẩn bị sẵn tâm thế để bị từ chối rồi.."

Hinata câm nín. Đối với Tsukishima, cậu biết tuy miệng lưỡi tên này độc miệng nhưng không hề thực sự chán ghét cậu, lại không nghĩ tới hắn sẽ thích mình. Còn làm ra bộ mặt như thế nữa, Tsukishima cũng có lúc ủy khuất như vậy sao?

Tâm bỗng sinh ra áy náy nói: "xin lỗi, tôi chỉ xem cậu là bạn."

"..." cái thể loại lời từ chối gây buồn nôn gì thế này.

Lại nghe cậu nhóc tóc cam kịt kịt mũi thốt: "quái, không hiểu sao khi tôi thốt ra câu đó lại nghe thấy mùi trà xanh thoang thoảng thế nhỉ?"

"..." Tsukishima trừng cậu: "cậu đang tự chọc ngoáy chính mình đấy à?"

Hinata phản biện: "tôi thật sự ngửi thấy mà!"

[Allhinata] Sau khi sống lại tôi cảm thấy xung quanh đều không được bình thườngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ