Chap 10: Hè

654 73 6
                                    

Hè đến, Suneo rủ mọi người ra bãi đất trống, gồm Shizuka, Jaian, Dekisugi, Nobita và Nobiko.

"Đây là một chuyến du lịch bãi biển nổi tiếng bậc nhất, không phải muốn có là có đâu." Suneo.

"Hay quá! Hè mà đi biển thì còn gì bằng." Jaian.

"Anh họ của mình đã chuẩn bị hết rồi. Ngày mai chúng ta lên đường." Suneo.

"Hoan hô!" Nobita.

"Cậu có được đi đâu mà mừng dữ vậy?" Suneo.

"Hả?" Nobita.

"Xin lỗi nha nhưng không phải ai muốn đi bãi biển đó cũng được. Anh họ mình cũng vô cùng khó khăn mới giành được chỗ, nhưng không đủ nên đành trừ cậu ra." Suneo.

Nobita có cố năn nỉ như thế nào cũng không được.
"Mình cũng không thèm, hè này mình cũng sẽ đi biển cho xem." Nobita.

Nghe vậy Suneo và Jaian cười nhạo cậu. Nobita không biết nói gì thêm đành chạy về xin bố mẹ cho đi biển, kết quả thì đương nhiên không cho rồi. Tiền đâu chứ.

Cậu chỉ đành xin Doraemon, nhưng khổ nổi cánh cửa thần kỳ bị hư, đem đi sửa rồi.

...

Ngày hôm sau

Nobita càng nghĩ càng thấy tức và tủi thân. Bọn họ chắc giờ đang đi chơi vui vẻ lắm.

"Chào buổi sáng! Onii-chan!" Nobiko

"Nobiko! Sao em còn ở đây!? Chiều, tối gì mới xuất phát à?" Nobita.

"Không, em thấy Onii-chan không đi nên cũng từ chối rồi." Nobiko.

"Nobiko..." Nobita rươm rướm nước mắt.
"Chỉ có em là tốt với anh thôi!" Nobita cảm động ôm lấy Nobiko.

"Tốt quá rồi!" Doraemon chợt nhớ ra gì đó.
"A! Mình quên mất, có một bảo bối có thể giúp cậu đi biển."

"Sao giờ mới nói!?" Nobita.

"Thì giờ mình mới nhớ!" Doraemon lục trong túi thần kỳ.
"Máy chiếu không gian. Với cái máy này, chúng ta sẽ tạo được cả không gian bãi biển giống như thật vậy."

Nobiko và Nobita ngơ ngác.
"Không hiểu." Đồng thanh.

"Để mình làm cho xem." Doraemon đắt cổ máy như máy chiếu phim xuống, chiếu nó ra ngoài cửa sổ phòng Nobita.

Nobita nhìn ra ngoài, giờ nó không còn cửa sổ với bàn học quen thuộc, mà là cả một bãi biển, chính xác hơn phòng cậu thông với biển.
Cậu hào hứng chạy xem thử, là biển thiệt nè.

"Máy chiếu này có thể chiếu ra những khung cảnh, bộ phim. Khác với máy chiếu thông thường là chúng ta có thể tiếp xúc trực tiếp với thứ được tạo ra.

Nobita phấn khích, nhưng nhớ ra cậu không có đồ bơi.
Doraemon bèn lấy máy ảnh thời trang, chụp cho cậu và Nobiko, cho cả Doraemon bộ đồ bơi phù hợp.

Hai anh em chạy ra ngoài tắm biển, chơi đùa, hất nước vào nhau. Doraemon thì ở trên bờ nằm chơi, uống nước.
Nửa tiếng sau...
"Mình đói quá à, mình chưa ăn sáng nữa." Nobita.

"Em cũng vậy." Nobiko.

"Dễ ấy mà, dùng máy chiếu, chiếu ra đồ ăn là được." Doraemon.
Nói rồi, chú mèo máy dùng cỗ máy máy, tạo ra một bàn nướng thịt, nước uống, về phần chú thì bánh rán là chân ái.

Ăn uống no nê, cả bọn nằm nghỉ ngơi.

[ĐN Doraemon] Tôi là Nobi NobikoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ