34.

6.1K 530 281
                                    

Về cơ bản thì đôi uyên ương sướt mướt nọ đã làm lành với nhau rồi, nhưng dính chặt lấy nhau được vài hôm thì Soobin lại chứng nào tất nấy. Lần này có lẽ không tệ như lần trước, nhưng đối với một Omega đa cảm như Yeonjun thì việc anh nghĩ nhiều đến phát khóc chẳng còn là chuyện lạ lùng gì nữa.

Anh ngồi ì trên giường, xếp mấy chiếc gối mềm như mây xung quanh người mình, hệt như một chiếc em bé xinh xắn đang bày đồ chơi, đoạn lại phủ lên lưng một miếng chăn mỏng, co ro cặp chân trần chi chít dấu hôn rồi giấu chúng đi dưới tấm áo len quá cỡ.

"...Sao lúc trước em lại nghĩ hyung sẽ phân hóa thành Alpha nhỉ?"

"E-em câm miệng lại cho anh!!!"

"Được rồi, được rồi, có chuyện gì thì hyung cứ nói đi. Em đang nghe nè."

Chuyện gì?

...Chính anh cũng không biết nữa.

"Beomie, anh không hiểu...Anh tưởng tụi anh đã làm rõ mọi thứ rồi chứ?"

"Hyung, bình tĩnh lại nào. Kể chi tiết cho em nghe đi, biết đâu có hiểu lầm gì đó."

Hiểu lầm?

Yeonjun cố nén xuống cảm giác buồn bực khó chịu, giọng mũi đặc sệt, ép chiếc điện thoại giữa cổ và vai trong khi cố lê đôi chân trần xuống nền nhà để rót cho mình một cốc nước. Cơn đau ân ẩn từ phía sau khiến đôi chân anh loạng choạng, để rót được cốc nước nọ thì cũng hao tốn mất của anh một mớ công sức và hẳn vài phút đồng hồ.

"Chỉ đi có vài bước thôi mà anh có vẻ vất vả nhỉ?" Beomgyu thề, em nghe thấy tiếng người anh lớn của mình xuýt xoa cũng đã mấy lần liền trong một cuộc gọi rồi.

"Đêm qua Soobin "yêu" anh hơi bị...quá đáng."

"Này, như vậy là hai người vẫn còn đang bình thường cơ mà?"

Bình thường ấy hả?

Mặt anh thoáng chốc ửng hồng, cánh môi hồng nhuận đương mấp máy như đang muốn than phiền điều gì đó. Anh cũng ước là mọi thứ bình thường, nhưng trên thực tế thì có bình thường chỗ nào đâu?

"Ai nói là bình thường chứ? Soobin ấy, tự nhiên dạo này ẻm hay lơ đễnh lắm. Anh gọi mấy tiếng cũng không trả lời, đến lúc anh đập một cái bốp vào người thì mới chịu tỉnh mộng."

"Ẻm còn lén lút nhắn tin với ai nữa. Đến lúc anh hỏi thì ẻm đóng sập nguồn luôn."

"Đành rằng ngày nào ẻm cũng về nhà với anh, nhưng ẻm về trễ lắm. Anh tưởng công việc của ẻm bộn bề hơn thường lệ, xách cơm tới tập đoàn tìm ẻm thì nhân viên ai nấy cũng bảo chủ tịch về lâu rồi mà? Về lâu rồi, nghiêm túc ấy hả?!"

"Anh hỏi thì ẻm giở bài đánh trống lảng, anh không chịu thì ẻm đè anh ra làm."

"Đến sáng hôm sau thì ẻm đánh bài chuồn mất. Anh chẳng hỏi được cái gì cả!!! Em nói xem, bình thường chỗ nào đấy?!!!"

Chắc có lẽ Yeonjun đang bất mãn lắm, bằng chứng là anh kể chuyện cho em nghe mà cứ như đang hét vào mặt em vậy. Beomgyu mà nói gì sai thì anh lại nổi hứng giận cá chém thớt cho mà xem.

[SOOJUN] 𝙿𝙰𝚁𝙰𝙳𝙾𝚇Where stories live. Discover now