Chương 12: Lời mời dự yến hội/Bị thao đến tức giận

57K 1.9K 83
                                    

Vài ngày sau, Giang Ngộ nhận được thiệp mời tham gia buổi tiệc từ thiện diễn ra vào buổi tối của nhà họ Quý, tuy Hoa Thịnh là công ty mới, nhưng quy mô và thực lực lại không thể xem thường, nhận được tấm thiệp này cũng nằm trong dự đoán.

Tấm thiệp đỏ sẫm mạ vàng đặt trên bàn làm việc, Giang Ngộ dựa lưng vào ghế, đôi mắt rũ xuống, vẻ mặt không sao nói rõ được.

Quý gia, chính là nhà của vị hôn thê cũ của Thẩm Ý, không biết Thẩm Ý sẽ nghĩ gì. Thật ra Giang Ngộ cũng không nói rõ được tình cảm mà mình dành cho Thẩm Ý là gì, hắn đã chịu bao nhiêu tổn thương ở nhà họ Thẩm, nhưng mỗi khi hắn tuyệt vọng, Thẩm Ý lại xuất hiện như một tia sáng, đánh tan bóng tối xung quanh hắn, mà tia sáng đó chỉ có hắn biết và thuộc về một mình hắn.

Lúc đầu Giang Ngộ chỉ coi đây là trả thù, hắn cẩn thận, rồi về sau tự nhiên xem như đó là bồi thường mà Thẩm Ý nên làm, nhưng không biết từ khi nào cái "tự nhiên" này lại biến chất, hắn nhận ra rằng mình muốn nhiều hơn nữa, muốn Thẩm Ý hoàn toàn là của riêng hắn, muốn nhốt cậu lại, muốn cậu dù cười hay khóc, thậm chí là tuyệt vọng đều chỉ mình hắn được thấy.

Khi con người ta có chấp niệm, thì sâu trong lòng họ đã ẩn giấu quỷ dữ.

Giang Ngộ lén cho Thẩm Ý uống thuốc ngủ, theo thời gian, hành động của hắn càng ngày càng lớn mật, khi nằm cạnh Thẩm Ý dục vọng bệnh hoạn của Giang Ngộ được thoả mãn, hắn cởi quần áo của Thẩm Ý, liếm láp Thẩm Ý rồi cầm tay cậu tuốt cho mình... chờ Giang Ngộ tỉnh táo lại thì mọi thứ đều đã muộn, sự cố chấp đối với Thẩm Ý khiến con quỷ trong anh dần dần lớn lên thành con quái thú dị dạng và xấu xí, một sinh vật đáng sợ bò ra từ đống rác ẩm thấp và lạnh lẽo.

Giang Ngộ hận nhà họ Thẩm, đồng thời hắn cũng coi nhà họ Thẩm như bàn đạp, nếu không có nhà họ Thẩm thì sẽ không có Giang Ngộ ngày hôm nay, nhưng đối với Thẩm Ý... nhiều khả năng không cam lòng.

Tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ của Giang Ngộ, hắn lắc đầu ném những thứ này ra ngoài.

"Vào đi."

Thứ ký mở cửa ra một nửa, "Giang tổng, trợ lý Lục đang ở dưới công ty đòi lên đây gặp ngài, bảo vệ cũng không dám ngăn cản."

Nghe thấy cái tên này, trong mắt Giang Ngộ xẹt qua một tia chán ghét, giọng điệu lạnh lùng, "Bảo người ngăn hắn lại, ném ra ngoài. Còn nữa, thuê một trợ lý mới."

Thư ký từ trước đến nay luôn làm tốt công việc của mình, nên sẽ có biện pháp cho những việc phải làm và điều cần nói.

"Vâng."

Ở dưới lầu, Lục Diên Thanh ôm một bó hoa hồng đỏ tươi trên tay đi về phía thang máy, bị mấy nhân viên bảo vệ thân hình cao lớn phía sau ngăn lại.

"Mấy người làm gì vậy? Để tôi đi, tôi là trợ lý Lục."

Vẻ mặt Lục Diên Thanh bực bội, hiển nhiên không muốn lãng phí thời gian cho những người không liên quan, qua nhiều ngày như thế, hắn suy tính chắc Giang Ngộ đã nguôi giận, liền đến đây tìm người. Trong kế hoạch của Lục Diên Thanh, hắn sẽ xin lỗi Giang Ngộ, nói rằng hôm đó mình thật sự đã vượt quá mức, sau đấy hẹn cậu đi ăn tối, với tình bạn thân thiết mấy năm qua của hai người, Giang Ngộ nói sao đi nữa cũng sẽ tha thứ cho hắn.

[Song Tính - H] Sau Khi Xuyên Sách Tôi Bị Vai Chính Thụ Cầm Tù - Nam HạNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ