Chương 6

209 22 1
                                    

Trương Triết Hạn vừa ăn bữa sáng vừa ngắm người đẹp Triệu Phiếm Châu đến no, sau đó hai người cùng nhau đi làm. Triệu Phiếm Châu nói muốn cho anh trải nghiệm cảm giác đông đúc vào giờ cao điểm buổi sáng, thế nên kéo anh đi tàu điện ngầm.

Trương Triết Hạn thật sự đã lâu không được trải nghiệm cảm giác này, anh bị ép đến mức sắp rời khỏi mặt đất, cúi đầu nhìn chỉ có thể thấy một đống đầu tóc đen nhánh, Triệu Phiếm Châu đứng phía sau dán sát vào người Trương Triết Hạn, sợ anh không giữ được thăng bằng nên nhẹ nhàng nhấc tay ôm ẹo anh.

Mặt Trương Mẫn có chút đỏ lên, may mà Triệu Phiếm Châu ở phía sau nên không nhìn thấy, Trương Triết Hạn đang suy nghĩ hành trình hại người này sẽ kéo dài bao lâu, bỗng nhiên cảm giác được có người đang sờ mông mình.

Một tay Triệu Phiếm Châu nắm lấy giá để hành lý, một tay ôm eo anh, vậy thì là kẻ nào đang sờ mông anh đây???

Trương Triết Hạn đành phải nhích người sang bên cạnh, nhưng trong xe quá chật muốn trốn cũng không được, bàn tay kia ác ý vuốt ve mông anh, còn cố gắng vòng ra phía trước kéo khóa quần anh.

Triệu Phiếm Châu phát hiện Trương Mẫn cứ rúc mãi vào trong ngực mình, mặt còn đỏ bừng, vừa cúi đầu liền nhìn thấy cái móng heo đáng khinh kia, Trương Triết Hạn cảm giác bàn tay quấn quanh eo mình rời đi, sau đó bên trong xe truyền đến tiếng kêu đau đớn của một người đàn ông.

"Bỏ cái tay bẩn ra xa chút." Triệu Phiếm Châu dùng sức vặn ngược cổ tay của tên biến thái, khiến hắn phải hô lên đau đớn xin tha, Triệu Phiếm Châu để hắn gào thét một hồi mới buông tay, sau đó càng ôm chặt Trương Mẫn vào lòng mình.

Hô hấp của Triệu Phiếm Châu đánh vào bên tai, lưng Trương Triết Hạn dán sát vào ngực cậu, có thể cảm giác được nhịp tim của cậu.

Tệ quá, sao lại động tâm như vậy... Trương Triết Hạn bị ôm, thế lại có cảm giác, anh hoang mang hỏi hệ thống: Đại ca, anh hùng cứu mỹ nhân không phải là kịch bản của tôi sao? Em ấy đã cứu tôi, tôi làm sao còn phản công được?

【Người chơi thân mến, hệ thống vốn đã sắp xếp để tên biến thái quấy rối Triệu Phiếm Châu, cho người chơi đến làm anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng vừa rồi bởi vì lỗi hệ thống, NPC lại ra tay với người chơi, mang đến bất tiện cho cậu chúng tôi tỏ vẻ vô cùng xin lỗi. 】

Bug kiểu gì thế! Cái này mà cũng nhầm được?

【Đại khái là do tàu điện ngầm quá đông đúc nên khó phân biệt —— đồng thời cũng là vì mông của người chơi khá dễ phát hiện. 】

? Các người đưa mệnh lệnh cho NPC đều không gửi tên nhân vật hả? Để cho hắn tùy chọn một cái mông rồi xuống tay sao? Trương Triết Hạn sắp bị chọc cho tức chết, nhưng sờ cũng đã sờ rồi, còn có thể làm gì được nữa, cây thịt của Triệu Phiếm Châu dán sát vào mông anh, Trương Triết Hạn cảm giác được nơi đó có chút căng thẳng, chẳng lẽ Triệu Phiếm Châu cũng có cảm giác sao...

Cuối cùng tàu điện ngầm cũng đến ga, Triệu Phiếm Châu ở phía sau ôm anh xuống xe, Trương Triết Hạn xấu hổ quay đầu lại nhìn cậu một cái, "Tôi, tôi đi vệ sinh..."

(Tuấn Triết 48) - Xuyên nhanh tôi thề phải làm 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ