Chapter 5: Trường học (2)

336 38 7
                                    

- Ok, chào hỏi vậy là đủ rồi nhé.

Science chen vào giữa hai thầy trò. Cậu em hậm hực ôm chặt lấy Sans từ phía sau, đôi mắt biểu thị rõ sự ghen tị với cậu học sinh. Sans vuốt mặt, miệng lẩm bẩm "tổ cha thằng dở người" trước khi đẩy Science ra (một lần nữa).

- Anhhhhhh! Em mệt mà, cho em ôm cáiiiiiii.

- Không, né ra chỗ khác.

Ink chỉ biết đứng cười. Rồi cậu cúi đầu xuống, xoa cằm nghĩ ngợi, sau đó ngẩng đầu lên. Cậu đang chuẩn bị nói thì bị Science chặn họng:

- Thế Dave đâu? Hắn bỏ anh ở đây à?

- Thầy ấy đi có việc gấp. - Sans phủi áo.

- Thế ai hướng dẫn anh bây giờ?

Ink giơ tay:

- Em sẽ giúp thầy! Thật ra thì đáng lẽ em mới là người phải làm việc hướng dẫn thầy cơ, nhưng em bận quá. Em xin lỗi...

- Thôi, thầy không cần đâu. Thầy nhớ đường rồi. Ủa mà khoan, - Sans nhận ra. - sao em lại ở dưới này hả Sci? Anh tưởng sáng nay em phải dạy từ tiết một?

Science chột dạ (pun intended). Cậu em không dám nhìn vào mắt anh, xoa xoa hai bàn tay, miệng mấp máy:

- Thì...em...em d-dạy xong rồi...

- ... Chém nó quen. Nãy giờ mới ba mươi phút thôi, chuông còn chưa reo sao đã hết tiết. Khai thật đi, ai đang dạy thay em thế?

- Nghhhh, thì là Dave đang dạy đó! Tại nãy học sinh bên hắn đánh nhau trong lớp nên em mới... Với lại hắn cũng dạy Khoa học nên có làm sao đâu...

Sans nhăn mặt. Chú chiều hư thằng này quá rồi... Anh chỉ vào mặt Science:

- Có sao đấy nhé. Tưởng tượng em đang có một ngày nghỉ tuyệt vời và một thằng đồng nghiệp ất ơ nào đó đòi em dạy thay đi, nghe có bực không? Tình trạng của thầy Dave chính xác là như thế đấy. Em phải biết nghĩ cho người khác nữa chứ? Nếu bản thân đã không muốn sao còn bắt người khác làm? Suy nghĩ đi, Sci. Hai sáu tuổi đầu rồi chứ còn bé bỏng gì đâu.

- Em xin lỗi...

Ink, người bị gạt ra khỏi cuộc trò chuyện từ đầu đến giờ, mãi mới được lên tiếng:

- Vậy em và thầy lên tầng ba cùng nhau nhé? Em cũng muốn quay lại lớp học bài. Thầy Classic, - Cậu ta ngập ngừng. - thầy Classic đi với chúng em chứ?

- Cũng được. Ta đi thôi.

Và hai thầy trò vào trong trường, kéo theo một Science giả-vờ-khóc-lóc-rất-đau-khổ.

————-

- Em hiểu rồi, vậy anh sẽ đi một mình à. Anh đi cẩn thận, Sans nhé.

- Yeah, chào nhé, Sci, chào em Ink.

Sans vẫy tay chào hai người. Anh mất vài phút đi dọc hành lang tầng ba, lướt qua những dãy tủ đồ màu đỏ, những tấm áp phích khổ lớn, những máy bán hàng tự động, một học sinh...một học sinh?

?? Clgt??

Trước mắt Sans là một cậu học sinh (hẳn phải là học sinh, vì không giáo viên nào mặc như cậu ta mà đi dạy được cả), đeo một chiếc khăn len màu xanh biển (dù bây giờ mới là đầu mùa thu?), khắp người bị lỗi chi chít. Cậu ta ngồi xổm trước máy bán hàng, miệng lẩm bẩm chửi rủa. Sau đó cậu cầm lon nước đứng dậy, rồi quay sang nhìn anh.

[Undertale AUs - AllClassic] Your teacher, SansNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ