"Này, anh quên trả áo cho tên kia rồi?"
"Trả cho ai?" - cả Taehyun và Beomgyu cùng đồng thanh hỏi lại.
"Cái gì Soobin ấy. Áo còn để trên phòng anh kìa."
"Tôi thấy ổng có đem áo đâu? Nhớ có mỗi cái sơ mi đen thùi lùi mà?" - Beomgyu hoang mang nhìn anh.
"Cái mà ông í khoác lên người anh ấy hả?" - Taehyun hỏi lại để làm rõ vấn đề là cái áo nào và có chắc nó là của Soobin không.
Yeonjun không muốn việc mình tỉnh sớm bị bại lộ, anh liền dở bài nói dối.
"Anh biết đâu. Thấy cái áo vest để trên phòng kia thì nói thôi chứ ai biết. Mà chắc là của cậu ta chứ hai đứa bây cất vest đi đâu anh có thấy đâu."
"Để tí em nói lại với ổng."
Khác với Beomgyu, Taehyun vẫn còn rén Yeonjun lắm. Vì anh cao hơn cậu, hơn nữa còn là anh họ của chồng cậu. Không rén hồi mất vợ thì cậu biết đi đâu mà tìm.
Anh quay lại giường chuẩn bị đi ngủ thì cũng là chuyện của vài tiếng đồng hồ sau. Nhìn cái áo vest bị nhồi một cục đặt ở trên bàn, không hiểu sao anh bỗng nghĩ tới hắn.
"Điển trai phết chứ nhỉ." - Yeonjun mỉm cười, ngay lập tức lại đưa tay vỗ tạch tạch vào má - "Choi Yeonjun, mày điên rồi!"
Lại nói về hắn. Nếu tính cả khoảng thời gian lăn lộn cùng anh vào đêm hôm trước gì đã tròn hai ngày hắn chưa tắm rửa gì. Công việc vốn đã bận rộn, lại thêm việc hắn lại kén ăn nên hầu như hôm nay hắn hình như cũng chưa ăn gì. Ban nãy vừa nhận điện thoại xong cũng ngay lập tức rời đi. Choi Soobin hắn quả thực đúng là người tình trong mộng của các cô gái. Ban ngày đi làm ban đêm đi quẩy, sáng làm goodboy tối lên bar.
Bên anh thì yên giấc ngủ ngon lành, còn hắn lại phải chạy đôn chạy đáo đi tìm quản lí mới cho anh. Từ cách nói chuyện vào lúc sáng thì hắn chắc đến 98% rằng anh không thích bị ràng buộc.
"Kai à, anh xin mày. Giúp anh đi."
"Từ chối nhé, ai chứ người mẫu mới về công ty thì tôi không chịu đâu ông anh." - cậu trai tóc vàng với gương mặt đậm chất tây đang ngồi nhâm nhi ly sữa socola nóng. Vâng, là sữa socola nóng.
"Anh sẽ trả mày thật hậu hĩnh."
"Ông chắc người ta chịu được tính tôi không?"
Kai nổi tiếng là sát thủ làng quản lý. Chưa từng có người mẫu nào chịu được cậu quá hai tuần.
"Nhưng mà đây là Daniel đó."
"Rồi sao? Tôi gặp Daniel mấy lần rồi, cự quản lý cũng kinh lắm chứ chả chơi."
"Kai à, anh sẽ tăng lương mà." - hết cách, hắn đành phải đưa ra quyết định cuối cùng. Hơi đau ví nhưng bù lại, hắn có thể đảm bảo cho anh một quản lí thích hợp.
"Thế nhé."
Cậu trai vui vẻ ra mặt, sự căng thẳng nãy giờ giữa hai người cũng tan biến. Nhìn vào gương mặt vừa tây vừa baby như thế, ít ai nghĩ Kai là một người khó tính. Thật ra cậu cũng không khó gì mấy. Nếu để cậu nhắc nhở hai lần về cùng một vấn đề với tư cách là quản lí thì, bùm, say bye honey ngay.
BẠN ĐANG ĐỌC
- Tình một đêm -
FanfictionChuyện về chàng chủ tịch lỡ có quan hệ ái tình với idol của mình. Ét ô ét: có từ ngữ chửi thề và sặc mùi GenZ.