Sau khoảng thời gian vài chục phút đồng hồ thì giờ đây, anh đang yên vị trên ghế phụ lái trên xe hắn.
"Anh đi một mình như này không cần quản lí sao? Dù gì anh cũng là người nổi tiếng mà."
"Tôi đuổi rồi. Suốt ngày cứ bảo tôi không được làm cái này cái kia, ghét quá cho đi luôn."
"Chuyện hôm qua, là do tôi say. Xin lỗi anh."
"Cậu nói như thể cậu say còn tôi tỉnh ấy. Thời đại nào rồi, cậu không cần để tâm mấy thứ nhỏ nhặt đó."
"Nhưng mà việc hôm qua anh xuất hiện ở bar thì sao? Không sợ bị ảnh hưởng hình tượng à?"
"Này," - Yeonjun chuyển ánh mắt của mình sang gạ tình ver, quay sang người đối diện mà trả lời - "tôi có chủ tịch bảo kê mà nhỉ."
Tay trái anh khoác lên vai hắn, làm điểm tựa để đu mình sang. Tay phải vuốt ve cằm làm cho Soobin có phần động tâm.
"Tôi đang lái xe." - hắn bất lực ho khan mấy tiếng, không hề có ý muốn đẩy anh ra.
Rất nhanh hắn đã đưa anh đến công ty. Yeonjun theo hắn dạo mấy vòng trong công ty, cuối cùng theo lên tận phòng làm việc của người ta.
"Sao anh cứ bám tôi thế hả?"
"Cứ tập trung làm đi, đừng để ý tôi." - anh phẩy nhẹ tay ý bảo hắn cứ lo phần của mình đi.
Mỗi người một việc, hắn thì làm việc, anh dạo vài vòng xong cũng chán mà nằm nghịch điện thoại. Đến khi hắn đã giải quyết xong những thứ cần thiết, nhìn sang thì thấy anh ngủ rồi.
"Má ơi 6h chiều còn ngủ."
Soobin ôm đầu than vãn. Hắn đâu ngờ idol mình lại ngủ nhiều như thế.
Nhưng hắn chợt cảm thấy lạ. Ngưỡng mộ anh đã lâu, tính tình anh như thế nào hắn cũng đều biết. Hắn cũng biết anh có thói quen sẽ không ngủ trái giờ sinh học. Vậy tại sao giờ anh lại ngủ?
Hắn đi đến kiểm tra. Anh sốt rồi. Không cao nhưng cũng đủ làm cho anh mệt.
Nhớ lại anh có một người em họ vừa hay còn là chồng nhỏ của bạn mình, Choi Soobin nhanh chóng cầm di động lên gọi.
"Beomgyu à, Yeonjun nhà ảnh ở đâu vậy?"
"Ảnh chưa mua nhà ở Seoul."
"Vậy giờ ảnh ở đâu?"
"Nhà tôi. Mà ảnh làm sao đấy?"
"Không biết nữa, nhưng mà chắc là bệnh rồi. Trán nóng lắm này."
"Anh đưa ảnh về đây đi."
Beomgyu là kiểu người nếu không có việc gì nữa thì sẽ chủ động cúp máy. Nên lần này cũng không ngoại lệ.
Hắn cởi áo vest ngoài, khoác lên cho anh rồi một mạch ôm anh xuống hầm xe.
Nhân viên không ai là không chú ý đến sự xuất hiện của anh bên cạnh hắn trong ngày hôm nay. Lúc anh nằm trong lòng và được hắn bế xuống tận xe thì bọn họ không hẹn mà cùng lúc đều hiểu ra, rằng anh chính là ngoại lệ của hắn.
Soobin hắn trước giờ đều giữ thân như ngọc, cho nên, không thể chối cãi được gì khi bảo hắn đã trao anh rất nhiều lần đầu. Lần đầu dùng áo mình khoác cho người khác, lần đầu bế người khác, lần đầu cả trên giường.
BẠN ĐANG ĐỌC
- Tình một đêm -
أدب الهواةChuyện về chàng chủ tịch lỡ có quan hệ ái tình với idol của mình. Ét ô ét: có từ ngữ chửi thề và sặc mùi GenZ.