[Chronoir] School _5_

488 43 0
                                    

Liệu cảm giác "yêu" của cậu có khác gì Kanae không?

Lần đầu gặp mặt, đám trẻ mẫu giáo hồi đó chỉ lo chơi những trò chơi vô vị, chắc hẳn chúng cũng chẳng để ý gì đến mấy đứa cá biệt, suốt ngày chỉ chui lủi bên trong góc tối ở góc phòng học, giương đôi mắt vô hồn lặng lẽ ngắm nhìn khung cảnh tươi sáng ngoài kia.

Đứa trẻ có mái tóc bạc trắng và đôi mắt đỏ rực đó thật khác biệt, không giống mọi bọn trẻ tầm tuổi, nó không thuộc về thế giới này, dù đã cố hòa nhập với cái nơi vốn không chào đón chủng loài như nó, nhưng mèo vẫn hoàn mèo, dị nhân như nó chẳng thể hiểu nổi suy nghĩ của bọn nhân loại ngoài kia. Lúc ấy cũng là khi nó nhận ra, đứa trẻ loài người đứng nhìn nó thu lu ngoài ánh sáng còn khó hiểu hơn cả chính đồng loạt của mình.

Đôi mắt hờ hững, mái tóc nâu bồng bềnh, trên tay lúc nào cũng ôm cứng chú mèo đen bông, vậy ra đây chính là vật mẫu lỗi do tạo hóa sơ suất khi ban xuống trần gian loài người trần kia sao? Nó không nghĩ vậy, có lẽ nó nghĩ đứa trẻ này giống một thiên sứ của đức mẹ gửi đến cho nó thì hơn.

"Tớ là Kanae! Con heo trên tay cậu...tớ có thể trao đổi bằng Roto được không? Chỉ một chút thôi, tớ sẽ trả cho cậu."

Hoa hồng đã nở ở trong tim đứa trẻ khác biệt đó, nói đúng hơn, quái vật mang tiếng máu lạnh và tàn nhẫn vào một ngày xui rủi đã vấp phải thứ trái tình yêu ngọt ngào.



"Kuzuha, dậy đi nào, đã vào tiết 1 rồi đấy!"

Cậu gật gù ngồi dậy, lau hàng nước dãi chảy dài từ miệng, ánh mắt lơ đễnh ngước nhìn mọi thứ xung quanh.

"Mấy đứa con gái trong trường sao tự nhiên bữa nay lại tặng tôi nhiều socola thế?"

"Ai mà biết được, trào lưu chăng?"

Nhìn người bạn thân của mình đang vừa uống hộp sữa dâu, cậu bỗng chốc chau mày, sao cái cảnh này lại làm cậu khó chịu thế nhỉ? Là do thái độ thờ ơ kia hay là do tâm trạng không tốt của cậu.

"Kệ vậy.."

Kuzuha úp mặt xuống bàn, nhưng trong lòng nao núng một cảm giác bất an đến kì lạ, linh tính phần dị biệt còn lại đang mách bảo cậu rằng, ngày hôm nay cậu sẽ vô ý đánh mất thứ gì đó.

Nhẹ nhàng.

Đẹp đẽ.

Tựa như lòng vũ của cánh chim bồ câu.

Ra chơi đáng lẽ ra sẽ là một quãng thời gian tuyệt vời để Kuzuha sủi lên tầng thượng với chìa khóa chôm được ở phòng giáo việc trong lần bị gọi lên vì tội ngủ gật để đánh chén một giấc ngon lành, thì cậu lại đang ở đây, chèn ép đến bất lực trước hàng nữ sinh tranh nhau dúi vào tay cậu đâu đâu cũng toàn socola.

"Kuzuha-senpai...xin hãy nhận món qu—"

"Không Kuzuha, cậu đã hứa sẽ nhận của tớ mà–"

"Kuzu-chan, hôm nay chị có làm cho cưng socola như đã hẹn trước này!"

"Tránh ra, tôi sẽ thổ lộ với cậu ta!"

[Vtuber][Nijisanji] Papaver somniferum LNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ