PR FIC MỚI

388 25 5
                                    

🦊: sắp tới mình sẽ ra mắt một fic mới là tên "Món Nợ" dưới dây mình sẽ tiết lộ nửa chương đầu cho mọi người đọc thử nhee.

ngược trước ngọt sau - sinh tử văn

-

Trong đêm khuya chỉ một căn nhà nhỏ trong hẻm phát ra những âm thanh khóc lóc than vãn của người đàn ông, Time khụy xuống trước chân hắn van xin.

"Cho tôi xin thêm một tháng nữa thôi tôi hứa sẽ trả đủ số tiền"

Hắn đá ông ra không thương tiếc, đôi này rậm nhíu lại không vừa ý gằn giọng nói.

"Một tháng của ông bao lần rồi hả?"

Cạch.

Có thân hình nhỏ bé bước vào, gương mặt trắng tròn bầu bĩnh đang nở nụ cười rạng rỡ gọi lớn tiếng ba, cậu thả chiếc cặp nặng trịch xuống sắc mặt thay đổi chạy lại chỗ ba mình.

"Mấy người làm gì ba tôi vậy hả? Còn trẻ đối xử với người lớn như vậy không biết nhục à?"

"Nào cậu em, ba mày nợ tiền đại ca anh đi đánh bạc chưa trả cứ xin gia hạn rồi mất tăm biệt tích"

"Đừng có vu khống, ba tôi không phải người như thế"

Cậu đứng phắt dậy đẩy mạnh vào người hắn đám đàn em nhanh chóng đưa tay đỡ, tên thân cận nhất thấy hắn bị đánh như vậy không ngại ngần đi lên cho cậu một bạt tay thành tiếng. Ông Time thấy thế không những không cản mà còn trơ mắt ra nhìn rồi đầu ông lên một ý tưởng, ông đẩy cậu về phía trước thương lượng.

"T-tôi có thể lấy con tôi ra đảm bảo, nếu trong một tháng tới tôi không trả tiền cho các người thì có thể lấy thằng nhóc này"

Nanon bàng hoàng nhìn người ba đang đem mình đi trả nợ thay cậu lắc đầu kịch liệt mong ba sẽ nhìn thấy mà suy nghĩ lại, hắn ngồi xuống trước mặt cậu bàn tay thô ráp sờ nắm lấy cằm cậu mạnh bạo xem xét nhan sắc trước mắt liền khiến người ta muốn đem về làm của riêng.

"Được cho ông thêm một tháng"

Dứt lời quay gót bỏ đi mấy đứa đàn em cũng tự biết điều kéo cậu theo đến khi cánh cửa đóng lại chỉ còn mỗi ông ta ngồi trên nền đất. Time lắng nghe tiếng đoàn xe rời đi ông vội vã chạy lên phòng thu dọn đồ đạc và những tài sản cuối cùng để bỏ đi ngay trong đêm không còn nhớ tới bản thân có cứu đứa con mình hay không.

Nanon bị đẩy lên xe chung với hắn nhìn người trước mặt khắp nơi đều sát khí vây quanh không trông giống người tốt chút nào đến nỗi một ánh mắt cậu không dám nhìn, thu mình nép vào bên cạnh cửa trong lòng ùa về khung cảnh ban nãy bỗng chốc từng giọt nước mắt lăn dài trên má.

Ohm không đoái hoài tới nhóc bên cạnh bàn tay chăm chỉ gõ trên phím xử lí hết cái đống tài liệu quan trọng, cho đến khi cảm nhận có bàn tay nhỏ đang giật nhẹ đuôi áo mình mới chịu quay sang nhìn Nanon với nước mắt nước mũi tèm nhem lên tiếng.

"C-cho em xin giấy với được không?"

Cậu nhỏ giọng hỏi, hắn dùng ánh mắt suy sét nếu không đưa cho thì e rằng cậu sẽ lau hết ra xe mất. Mở cái cốp dưới tay lấy bịch giấy ném thẳng vào người cậu.

"Cậu bao tuổi?"

"Em 18"

-

ủng hộ mình nha mọi người 💞💞

[OhmNanon-Hoàn] Love Capuchino Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ