End

2.2K 70 5
                                    

"." Chưa phải là sự kết thúc mong manh mà "." còn có nghĩa là sự tạm khép lại để mở lên một hành trình mới, một cánh cửa mới cho câu chuyện. "." Hoàn toàn chưa là tất cả.

**

Ngày cuối cùng chúng ta cùng đi biển là vào 2 năm trước lúc em còn 16, lúc ấy chúng ta còn là bạn đấy, em còn nhớ rõ không. Nhớ đến cảnh em nghịch nước, nó thao túng toàn bộ con người anh vào thời điểm đó, vô thức đến và ôm chầm lấy em, anh hạnh phúc lắm.

Ngày chúng ta còn là bạn, anh nghĩ chúng ta trong sáng biết bao, ôm em lúc em thật sự kiệt quệ về tinh thần, xoa đầu khi những cơn đau bắt đầu tiến tới, hôn lên mái tóc trong lúc em còn đang say giấc, như một loại chất kích thích vậy, nó khiến anh thổn thức vì em. Mỗi lần như vậy, lòng nặng trĩu của anh lại giảm đi dăm ba chục kí, nhẽ nhõm, thanh tịnh hơn biết bao. Anh muốn bảo vệ em khỏi những hạt bụi ngoài kia, dù nó nhỏ nhưng khiến em phải tái mặt vì những cơn ho kéo dài, khiến anh bất an trong lòng. Em nói em ổn trong tiếng ho vang phòng, từ từ em nhăn mặt rồi trở lại trạng thái bình thường như chưa từng xảy ra điều gì, em cố trấn an anh bằng mọi cách .Mỗi lần thấy em say giấc, lòng anh muốn an tâm hơn gấp bội, nhìn em được thoải mái trong từng hơi thở cũng khiến anh an lòng. Cuộc sống đối với anh đơn giản thế đấy. Ngày ấy anh chỉ 18 ,suy nghĩ bồng bột, bố mẹ chẳng quan tâm, đời ai mặc người ấy sống chết vì thời gian anh được ở bên em là vô hạn. Là vô hạn. Anh sẵn sàng bất cứ khi nào em muốn, mọi lúc thậm chí là mọi nơi miễn là nơi đó có em.

Em đón sinh nhật thứ 17 trên cuộc đời, đôi môi nhẹ nhàng mỉm cười, đôi mắt ngấn lệ. Miệng luôn thốt lên lời cảm ơn thắm thiết. Đây là lần thứ hai anh hạnh phúc đến phát khóc như vậy, cái cảm giác khác hoàn toàn sau khi tội nhận được một món quà từ ba .Nhưng nào có hay biết, đêm hôm ấy thật sự kinh khủng đối với anh. Vào ban đêm, em ấy bắt đầu phát ra những tiếng khụ khụ khó nghe. Càng lúc tần suất càng cao, lồng ngực em ấy giật nẩy lên và cơn ho vẫn không có dấu hiệu dừng, anh phải lấy thuốc và cốc nước to để mang đến cho em rất nhiều lần. Em than rát cổ rất nhiều, thậm chí anh còn cảm giác được rằng người đau họng chính là mình. Tần suất cơn ho giảm dần nhưng thay vào đó là tiếng ho khan khó chịu, rồi mọi thứ im bặt, hơi thở em nhè nhẹ trở lại, gương mặt trắng nhợt vì thiếu oxi. Anh cứng người và thật sự rất lúng túng , anh xin lỗi. Sáng ngày hôm đó anh đã mua rất nhiều thuốc, miệng em vì cơn ho hành hạ mà không thể hé nửa lời cảm ơn. Con mắt phờ phạc thiếu ngủ. Hơi thở nhẹ nhàng hơn bao giờ hết. Chỉ cần hít một hơi thật sâu hay thở ra một hơi thật dài, cơn ho sẽ kéo đến. Khó khăn quá em nhỉ. Anh nhớ em từng vu vơ nói rằng,sự hiện diện cuối cùng của em trên trái đất này chắc chắn phải ở biển, mặc cho là hũ tro tàn thì em vẫn muốn hoà mình vào hơi gió ấm nồng và tất nhiên anh đã gõ đầu em một cái thật đau vì tội ăn nói hàm hồ. Thời đấy vui biết bao em nhỉ.

Sau tất cả một tháng, căn bệnh vẫn chưa có ý đồ suy giảm, không những thế em còn hụt hơi khá nhiều. Nhiều lần tôi đã để ý em nghỉ rất nhiều trong quãng đường chạy quen thuộc, nhiều lúc nói chuyện giọng cứ khàn đặc hoặc đứt quãng khi nói. Mỗi lúc tần suất càng cao.

Đêm hôm đó anh khó ngủ vì đống bài tập khó nhằn trên bàn, nên có dễ dãi với bản thân một tẹo. Ngồi ở ban công, tay cầm điếu thuốc, dùng sức rít vài hơi rồi nhả ra từng đợt khói trắng xoá. Anh chắc là đã tắt đèn và đóng cửa để không ai hay biết nhưng cuối cùng bé đầu nấm vẫn lú đầu và mỉm cười đưa mắt nhìn anh. Anh vội hất ném vội điếu thuốc lá trên tay vì biết bệnh tình em không ổn . Nhìn đầu tóc bù xù với chiếc giọng khàn đặc của em anh không thể nào nhịn cười, anh có giơ tay và chỉnh nhẹ nhàng tiện xoa đầu người em yêu quý của mình. Em leo lên ngồi cùng chỗ với anh, dựa lên bờ vai vững chắc rồi bắt đầu líu lo về cuộc đời. Em ấy cứ thao thao bất tuyệt với đề tài của bản thân điều đáng bất ngờ rằng anh không hề thấy chán nản mà còn say sưa vào từng câu chữ. Đôi mắt tôi hướng về mặt trăng sáng rực bỗng dưng em dừng lại, cắn môi rồi buộc miệng nói

 [H / drabble] 0103 plotsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ