(17) chú

2.3K 143 6
                                    

Chú về ra mắt nhà em lâu rồi nhưng giờ em mới kể.



Đợt đó vào đầu hạ, chú và em đã quyết định xách mung về Daegu để ra mắt cũng như tính đến chuyện kết hôn của cả hai. Còn chú và anh trai em thì biết mặt nhau lâu rồi, chả cần ra mắt.



Hôm trước khi về, chú háo hức lắm. Ghé chỗ nọ chỗ kia mua đủ thứ biếu ba mẹ em chỉ vì một câu nói

"ba mẹ em khó tính lắm. Chú mà không được lòng ba mẹ em là khỏi rước em về luôn đó"



Thực ra ba mẹ em không có khó tính vậy đâu, ngược lại còn rất dễ tính ấy chứ. Đợt trước mẹ còn bảo sau này ai rước được con mẹ sẽ không lấy tiền rước lễ luôn, còn cho thêm. Đúng là mất giá quá đi mà.




Tối hôm đó, chú ngồi ở phòng làm việc viết một bài văn thật dàiii.



"Chú viết dài thế để làm gì chứ? Cho em đọc miếng coi, rồi em chỉnh văn cho"


Chú quay mặt ra đanh đá với em.



"Hông cho, cái này chú viết trước để mai chỉ việc đọc cho bố mẹ em nghe thôi, Ami cũng không được xem trước đâu"



"Không cho em coi trước thì thôi, làm gì mà đanh đá với em thế? Em tổn thưng gồi, nên tối nay chú ngủ sofa đi"



"Chú đùa tí, nhưng mà để mai chú đọc cho Ami nghe nhé"




Hôm sau, tờ mờ sáng đã có hai con người vali nhỏ vali lớn, túi nọ tui kia dắt nhau đến sân bay để bay về Daegu. Em có bảo xách phụ một túi nhưng chú tranh xách hết, chú còn bảo xách lâu sẽ bị đau tay nên để chú cầm cho.



Ỏ, iu chú.



Em và chú đặt chân xuống sân bay ở Daegu cũng đã là gần 9 giờ sáng.



Em có gọi anh trai em tới đón nhưng ông ý bảo đang bận ngủ nên không ra đón, lại phải bắt taxi về. Anh với trả trai, chả nhờ vả được gì hết trơn ┐( ̄ヘ ̄)┌




Về đến nhà, em liền chạy luôn vào nhà mà quên mất một đống đồ trên xe. Chú bất lực nhìn em nhưng cũng phải thôi, đã một thời gian dài em chưa gặp ba mẹ mà.


"Ba mẹ ơi, Ami về rồi đây."



"Ồ, Ami về rồi đấy à con. Vào đây ngồi đi. Ơ, con rể của ba đâu?"


"Ô, anh Taehyung, em về rồi này"



Chưa chào lại em câu nào đã vào đánh em một cái. Em cũng đâu phải vừa, cũng tẩn lại anh một cái.



"Đánh oan lắm hay gì, mới về đã xông xáo vào ngồi, để người yêu mày xách hết đồ thế kia à?"



"Ô chết, em quên"


Em với anh trai liền ra giúp chú một tay bê đồ vào tận phòng khách.



"Con chào hai bác, con là Kim SeokJin, người yêu của Ami ạ"



"Nhìn rất sáng sủa đẹp trai, cháu đi đương cũng mệt rồi, ngồi đi, bác vào pha trà"


Ba mẹ em cũng rất niềm nở khiến chú phần nào bớt căng thẳng hơn.



Chú |SeokJin|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ